Mấy ngày qua cô đã chịu quá nhiều áp lực công việc.
Lại thêm cái thai trong bụng ngày một lớn dần, thời kỳ tam cá nguyệt thứ nhất này cô thật sự rất mệt mỏi.
Chuyện ăn uống cũng phải hết sức thậm trọng vì rất dễ bị buồn nôn.
Hơn nữa còn bị đau thắt lưng và giảm mất mấy ký.
Cô nghe nói phụ nữ mang thai sẽ tăng cân nhưng cô cứ ăn vào lại hay ói ra nên vẫn chưa thấy dấu hiệu lên ký.
Anh Sa một mình lái xe đến thành phố Khánh Xuyên, chỉ cách Nam Tô tầm một tiếng lái xe.
Hôm nay cô đi khám thai, vì muốn giữ bí mật tuyệt đối tránh bị báo chí hay ai đó phát hiện nên đã chọn nơi khám khá xa.
Địa chỉ là một phòng khám tư nhân do Kim Châu giới thiệu.
Vì cô không muốn đến bệnh viện lớn, càng không muốn khám tại những bệnh ở Nam Tô nên Kim Châu đã đưa cho cô địa chỉ phòng khám của một người bạn của mẹ cô ấy tại Khánh Xuyên.
Người này là một nữ bác sĩ trung niên, đang công tác tại bệnh viện nhưng đồng thời cũng mở thêm phòng khám tư nhân.
Anh Sa suy đi nghĩ lại, chỉ có nơi này là thích hợp nhất, cô sẽ yên tâm không lo lắng bị phát hiện, nhưng để kỹ càng hơn, cô vẫn sẽ dặn dò người bác sĩ khám cho mình về chuyện bảo mật thông tin.
Cô bước vào phòng khám, Anh Sa mang khẩu trang, chỉ để lộ đôi mắt.
Nhưng khi vị bác sĩ đọc thông tin ghi trong hồ sơ khám bệnh thì bắt đầu ngờ ngợ ra.
Cũng vì cô là người nổi tiếng, nên chuyện được nhiều người biết đến cũng là điều hết mực bình thường.
- Cô là...diễn viên Vương Anh Sa sao?
Cô biết chẳng thể che giấu được, vì dù sao trên tờ giấy điền thông tin cũng đã thể hiện quá rõ.
Cô gật đầu:
- Tôi là Vương Anh Sa.
Nữ bác sĩ ngạc nhiên, nói đúng ra là rất bất ngờ.
Sau khi nghe Anh Sa nói rằng muốn giữ bí mật chuyện đang mang thai, vì tin tưởng lời giới thiệu của Kim Châu nên cô ấy đã đến đây, vị bác sĩ mỉm cười:
- Cô yên tâm, chuyện giữ bí mật thông tin người đến khám là trách nhiệm chúng tôi.
Hơn nữa với đạo đức của người bác sĩ, chỉ tập trung khám chữa bệnh, tuyệt đối không xâm phạm đời tư của bệnh nhân.
Vậy nên cô cứ yên tâm.
Anh Sa nghe lời khẳng định của bác sĩ thì nhẹ nhõm cả người.
Sau khi khám xong, cô lái xe trở về Nam Tô.
Vì đây là lần đầu tiên khám thai nên chủ yếu theo dõi tình hình sức khoẻ của cô để làm cơ sở để so sánh với những lần khám thai về sau.
Cô quay trở về chuẩn bị, hôm nay cô có hẹn ăn chiều cùng Khang Triết.
Anh ấy còn nằng nặc nói rằng muốn sang nhà đón cô, năn nỉ đến hết lời nên cô cũng đành đồng ý.
Thật ra sau lần đầu tiên dùng bữa cùng nhau, Khang Triết đã liên tục mời cô rất nhiều lần, nhưng Anh Sa đều viện lý do từ chối, cũng có những lúc là do cô bận thật, nhưng dù sao cô vẫn không muốn gặp gỡ quá nhiều, kẻo lại gieo cho anh ấy hy vọng sâu sắc.
Nhưng không thể từ chối mãi được, trước khi chuyện đại sự cô muốn làm chưa hoàn thành thì cô chưa thể thẳng thắn nói rõ tình cảm của mình với Khang Triết.
Nếu chẳng may Khang Triết vì thất vọng mà khiến mối quan hệ hiện tại giữa cô và anh ấy xấu đi thì kế hoạch cô gầy công vẹn toàn sẽ đổ sông đổ biển.
——————————————
Khang Triết đưa cô về nhà sau bữa ăn chiều, nhưng điều cô không thể ngờ tới là sự xuất hiện của anh.
Tận mắt nhìn thấy cô đi cùng Khang Triết, lại để anh ấy đưa về tận nhà, cảm giác khó chịu trong lòng anh dâng lên sùng sục.
Nhìn thấy anh ngồi trong xe đối diện ngay trước mắt, tâm trạng cô rối bời.
Nhìn sang lại thấy vẻ mặt của Khang Triết cũng khá căng thẳng, dường như anh ấy đã nhận ra người ngồi trong chiếc xe kia chính là Phúc Hiên.
Cô bước xuống xe, anh cũng lập tức rời khỏi xe của mình mà tiến về phía cô.
Cô nhíu mày nhìn anh, giọng nói nhẹ nhàng:
- Anh sao lại…
Cô chưa nói hết câu thì Khang Triết từ phía sau bước tới, anh ấy không thể lái xe ra về khi chưa rõ chuyện giữa cô và Phúc Hiên:
- Phúc Hiên, sao anh lại đến đây?
Lúc này anh thấy mình chỉ muốn “bùng cháy”, từ lúc nào cô đã thân thiết với Khang Triết đến mức đi cùng nhau như vậy.
Anh ấy lại còn đưa đón cô tận nhà.
Anh nhìn thẳng vào mắt Khang Triết, rõ ràng đây là ánh nhìn của tình địch:
- Tôi đến tìm Anh Sa.
Khang Triết cũng chẳng nhượng bộ, anh ấy cảm nhận rất rõ Phúc Hiên có tình ý với cô, chỉ là không tránh khỏi bất ngờ vì đã sau ngần ấy năm mà tình cảm Phúc Hiên dành cho cô vẫn không vơi bớt, chỉ ngày một sâu đậm thì phải.
Nếu là vì tình yêu, thì cần đối mặt với nhau thẳng thắn, đáng mặt đàn ông.
Tuy trong lòng đã ngầm khẳng định được, nhưng Khang Triết vẫn muốn nghe từ chính miệng anh nói ra:
- Được biết Anh Sa đang là đại sứ thương hiệu của công ty anh.
Giữa mối quan hệ hợp tác vì công việc mà lại tìm đến tận nhà riêng như vậy, e là không đúng với lẽ thường.
Cô đưa mắt nhìn hai người họ, đột ngột bị đẩy vào tình huống thế này, cô lúng túng, chỉ muốn một nước chạy thẳng vào nhà mà né tránh.
Anh điềm tĩnh đến lạ, nhưng đó chính là tính cách trước giờ của anh.
- Ai nói tôi đến vì công việc?
Bầu không khí bất chợt lại rơi vào căng thẳng ngột ngạt, hai người đàn ông này đang tính đứng trước nhà cô mà làm căng với nhau sao?
Khang Triết mỉm cười:
- Vậy thì anh đến đây làm gì? Không lẽ là vì hâm mộ cô ấy nên đến xin chữ ký hay là chụp hình sao?
Cô nhận thấy Khang Triết đang đẩy mạnh sự công kích, nếu cứ tiếp tục như vậy, người hỏi cắt cớ, người trả lời trong cọc cằn thì liệu lát nữa có không nhịn được mà đấm vào mặt nhau không đây? Nghĩ đến chuyện này, Anh Sa vội nhìn Khang Triết, giọng nói nhỏ nhẹ:
- Cũng tối rồi, hay anh về đi, chúng ta gặp sau.
Nhưng xem ra Khang Triết vẫn chưa muốn rời đi.
Phúc Hiên bước đến nắm lấy tay cô, kéo nhẹ cô đứng sát cạnh anh, ánh mắt rõ ràng đang khẳng định chủ quyền.
Cô còn chưa kịp ngỡ ngàng thì anh đã cất lời:
- Tôi đến gặp vợ sắp cưới của tôi thì có vấn đề gì sao?