[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại

Chương 13: Sâm Sâm say rượu chủ động cho đồng nghiệp sờ hàng, tự thẩm bằng vòi hoa sen

Editor: Mây Vu Sơn

Beta: chưa

E đuýt tơ: [ Bắn xong rồi, cảm ơn. ]

-------

Nghiêm Hàn đưa Diệp Nhất Sâm say ngắc về chung cư của mình.

Nếu là người khác, Nghiêm Hàn sẽ chỉ đưa đến khách sạn nhưng Diệp Nhất Sâm sau khi say lại vô cùng ngoan ngoãn, còn ngoan hơn so với bình thường giống như mèo con bị buộc dây thừng, bảo đi đâu liền đi đó, sẽ không rước thêm phiền phức cho người khác cho nên Nghiêm Hàn thay đổi chủ ý.

"Ở tạm nơi này trước đã." Nghiêm Hàn nói với Diệp Nhất Sâm đang đứng cùng tại ngạch cửa.

Diệp Nhất Sâm gật đầu, cũng không tò mò đi khắp nơi đánh giá chỗ ở của người khác. Mí mắt sập xuống tựa như có thể ngủ được bất cứ lúc nào.

Nghiêm Hàn tìm một đôi dép lê cho cậu thay, mang cậu đến phòng dành cho khách: "Hôm nay cậu ngủ ở chỗ này."

"Được nha." Diệp Nhất Sâm đứng trong phòng khách bỗng nhiên giơ tay cởi nút áo. Bộ dáng cậu vô cùng nghiêm túc, nhíu mày giống như đang làm một việc cực kỳ hệ trọng, nhưng sau khi say, chân tay cậu liền trở nên vụng về, vật vã mãi cũng không cởi được một nút.

Nghiêm Hàn: "Cậu làm gì vậy?"

"Tôi muốn cởi quần áo, đi tắm." Diệp Nhất Sâm ngẩng đầu, đôi mắt hơi hồng: "Nhưng mà tại sao lại không cởi được cái này chứ, huhu."

Bộ dạng vừa buồn bực vừa ủy khuất như bị những chiếc cúc bắt nạt.

Nghiêm Hàn trầm mặc, đi lên giúp cậu cởi chúng ra.

"Cảm ơn." Diệp Nhất Sâm cười ngốc với anh, sau đó liền cởi áo sơ mi, lộ ra tảng lớn da thịt trắng bóng.

Khi ánh mắt Nghiêm Hàn chạm đến da thịt tuyết trắng cùng hai điểm phấn hồng trước mắt liền lập tức mất tự nhiên: "Tôi đi lấy cho cậu khăn mặt và bàn chải đánh răng."

Lúc nghe thấy người phía sau hàm hồ lên tiếng, Nghiêm Hàn đẩy nhanh tốc độ, xoa bóp giữa mày, có chút bất đắc dĩ.

Anh đặt toàn bộ đồ dùng ở trong phòng tắm, cũng không nhìn về phía Diệp Nhất Sâm nữa, nói: "Cậu đi tắm đi, có việc gì thì gọi tôi."

Sắc mặt Nghiêm Hàn không được tốt lắm đóng cửa phòng lại, đi đến phòng khách, ý cười cũng tắt hẳn. Anh kéo cà vạt xuống ném tùy tiện trên sô pha, nắm tóc trên trán khiến chúng trở nên lộn xộn, có vài sợi rơi xuống che khuất gương mặt.

Anh kéo ngăn kéo bàn trà, lấy thuốc lá bên trong ra rồi bậc lửa.

Sương khói lượn lờ, ái muội quanh quẩn khắp nơi làm biểu tình nam nhân có vài phần khó lường.

Nghiêm Hàn hút liền mấy điếu, nhìn đồng hồ, lại liếc mắt nhìn cánh cửa phòng cho khách rồi đứng lên mở cửa đi vào, thấy trên giường không có người, cửa phòng tắm thì đóng lại, đèn sáng trưng.

Anh gõ cửa: "Diệp Nhất Sâm?"

Gọi vài tiếng cũng không có tiếng đáp lại, để sát vào chỉ nghe thấy âm thanh của vòi hoa sen, Nghiêm Hàn cau mày, đẩy cửa ra đi vào.

Diệp Nhất Sâm trần truồng đứng trong bồn tắm, trong tay cầm vòi hoa sen, toàn thân ướt đẫm. Dưới ánh đèn của phòng tắm ánh, thân thể ướt đẫm trải đầy bọt nước càng khiến cơ thể trở nên mềm mại.

Cậu quay đầu, nhìn thấy Nghiêm Hàn liền kinh ngạc, đôi mắt hơi trừng lớn rồi lập tức cúi đầu giống như trẻ con phạm lỗi: "Thật sự xin lỗi... Tôi không biết sử dụng cái này, làm kiểu gì cũng không được, tôi lạnh quá."

Nghiêm Hàn nhìn sơ qua rồi lập tức rũ mắt, tận lực tránh né cậu. Anh bước đến đóng vòi hoa sen rồi thử nhiệt độ của bồn tắm tràn đầy nước. Quả nhiên là lạnh băng. Nghiêm Hàn xả hết nước, cầm vòi hoa sen điều chỉnh nước ấm, chờ nhiệt độ ổn định rồi mới đặt xuống.

Vốn dĩ Diệp Nhất Sâm đang lạnh đến phát run nên ngay khi hai chân cảm nhận được có nước ấm liền nhanh chóng ngồi xuống. Cậu hoàn toàn quên mất việc cần phải che giấu bộ phận sinh dục nữ của mình, dù cho Nghiêm Hàn cố ý không nhìn nhưng động tác đột ngột như vậy vẫn khiến anh chưa kịp tránh đi.

Anh thấy sau khi Diệp Nhất Sâm ngồi xuống, tách chân liền lộ ra một bộ phận vốn dĩ không nên xuất hiện.

Cả người Nghiêm Hàn đều cứng đờ, khó tin hỏi: "Đây là gì?"

"Hả?" Nếu là ngày thường, Diệp Nhất Sâm đã sớm sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu* nhưng lúc này, dưới tác dụng của cồn, cậu không hề có ý định che lấp một chút nào, còn thoải mái tách chân ra: "Đây là âm hộ, anh không biết sao?"

*Cv: "Huyết sắc toàn vô", mị hổng hiểu, ai có cao kiến gì thì cứ đề xuất nhá.

Cậu nhìn Nghiêm Hàn bằng con mắt kỳ dị. Sao đến cái này cũng không biết? Chẳng lẽ giáo viên dạy sinh không giảng hay sao?

Thấy Nghiêm Hàn nghe xong lại không nói gì thì càng đồng cảm với cậu hơn, nỗ lực giải thích: "Âm hộ giống như phụ nữ ấy."

Vòi hoa sen vẫn xả nước ấm vào bồn tắm tạo ra từng đợt gợn sóng khiến mọi thứ nhìn không quá rõ ràng, nhưng bù lại như có thêm ma lực làm người ta không dời mắt được.

Nghiêm Hàn nắm vòi hoa sen vẫn không nhúc nhích, nhìn chằm chằm đóa hoa được Diệp Nhất Sâm tách thịt cánh ra, nhìn cậu sờ tay vào chỗ kia.

"Anh nhìn xem, cái này là âm đế... Nơi này là môi nhỏ, phía dưới chỗ này là nơi phụ nữ dùng để đi tiểu, tuy nhiên tôi vẫn chưa đi tiểu bằng nơi này bao giờ...'" Diệp Nhất Sâm toàn tâm toàn ý muốn dạy Nghiêm Hàn nên ngón tay cũng chuyển động theo. Lúc ngẫu nhiên đụng tới chỗ mẫn cảm liền tạm dừng một chút, càng trở nên ngọt nị: "Anh cũng sờ thử xem."

Cậu chưa quan tâm Nghiêm Hàn phản ứng như thế nào đã kéo tay anh áp vào lồn mình.

Nghiêm Hàn ngừng thở, lực chú ý còn sót lại đều tập trung ở đầu ngón tay, cảm nhận thấy sự mềm mại đến bất ngờ tại nơi đó.

"Nơi này chính là âm đạo. Anh biết nơi này dùng để làm gì không?"

Nói đến đây, cậu liền ngước mắt nhìn Nghiêm Hàn.

Nghiêm Hàn đối diện với đôi mắt vừa thanh triệt lại thuần túy liền tỉnh táo lại, nhanh chóng rút tay về, hầu kết hoạt động: "Tắm nhanh lên, cẩn thận bị cảm lạnh."

Anh không nói gì thêm cũng chẳng nhìn Diệp Nhất Sâm nữa, trả vòi sen cho cậu rồi xoay người rời đi.

Diệp Nhất Sâm ngồi một mình trong bồn tắm, trong miệng lẩm bẩm vài câu. Sau khi say, dung lượng não có hạn không cho phép cậu lý giải chính xác phản ứng của Nghiêm Hàn. Người đi rồi, cậu cũng không thèm để ý, được nước ấm bao bọc trở nên dễ chịu liền cúi đầu nhìn bé sò vừa được tách dở.

Vài lần động chạm nho nhỏ cũng đủ thắp lên lửa dục trong cơ thể cậu.

Diệp Nhất Sâm dùng tay chạm, nhẹ nhàng xoa vài vòng, trong miệng phát ra vài tiếng rên rỉ: "Di, ưm..."

Muốn...

Sau khi say, cậu liền mất hết sự ngại ngùng, cứ tự do thủ dâm trong căn nhà của đồng nghiệp vốn không thân thiết gì.

Cậu dùng tay xoa ấn âm đế vài cái. Khi dục vọng tăng vọt lại càng thêm dùng sức, hai ngón tay biến thành bốn ngón, khép lại bao trùm trụ toàn bộ lồn nhỏ, xoa tròn lúc thì trên dưới, khi lại trái phải.

"A..." Cậu nhỏ giọng kêu, xen lẫn trong tiếng nước: "Thật thoải mái a... Ưm..."

Bụng nhỏ nóng quá, không biết là do uống rượu hay là do tình dục, hay là do cả hai làm Diệp Nhất Sâm nóng đến mức trán đổ đầy mồ hôi.

"Hức a... Không đủ..."

Tay nắm âm đế cố ý nhéo một chút, bỗng nhiên, cậu chú ý tới tay đang nắm vòi hoa sen kia. Cậu nhìn vòi hoa sen phun ra từng đợt nước xối ở trên mặt bồn tắm, dồn dập lại tinh mịn tựa như cơn mưa lúc to lúc nhỏ, thất thần.

Ma xui quỷ khiến, tay cậu liền chủ động với vào trong nước, nhưng chờ vòi hoa sen vào đó, đám nước kia lại biến mất, chỉ tạo ra những đợt sóng gợn mỏng manh.

Diệp Nhất Sâm chớp chớp mắt, để vòi sen lại gần bé sò liền cảm thấy có chút ngứa: "Tại sao lại như vậy nhỉ..."

Cậu nôn nóng rồi lại thấy bực bội, dùng tay xoa nhẹ mới miễn cưỡng ngăn chặn dục vọng. Cậu hoài nghi là vòi hoa sen hỏng rồi, lấy nó ra liền bị phun ướt hết cả mặt.

"A!" Diệp Nhất Sâm để vòi hoa sen sang một bên, lau mặt, rốt cuộc cũng hiểu ra vấn đề nằm ở đâu.

Không thể ở trong nước, vậy thì để mình lên là được.

Cậu đỡ bồn tắm đứng dậy, để hai chân sang hai bên rìa khiến hoa nhỏ lộ ra khỏi mặt nước, lại lần nữa thử thăm dò nhắm ngay vòi hoa sen vào nó. Cậu đã quá coi thường lực đẩy của vòi hoa sen rồi. Dòng nước mãnh liệt lại hăng hái xông thẳng âm đế khiến thanh niên kêu to.

"Di a ——!"

Thật sự quá lợi hại... Thật sự phê hơn so với lúc dùng ngón tay nữa. Chấn động cũng đa dạng, lúc cao lúc thấp. Dòng nước xông lên làm âm đế tê rần, nhưng lại không phải mất đi cảm giác tê tê mà khiến khoái cảm chậm rãi tăng lên làm con người ta vừa thống khổ vừa sung sướng.

"Ưm ưm ưm..." Diệp Nhất Sâm mới kiên trì vài giây liền không chịu nổi. Lồn nhỏ run rẩy, dư vị vẫn kéo dài nhưng rất nhanh, khoái cảm lại kéo tới nữa.

Chần chờ vài giây, Diệp Nhất Sâm vẫn không cưỡng lại được dụ hoặc, lại lần nữa nhắm ngay vòi hoa sen vào háng.

"Hic a! Quá... Quá lợi hại..." Diệp Nhất Sâm thiếu chút nữa rơi vào trong nước. Một bên cảm thấy sợ hãi, một bên lại không muốn tránh đi. Cảm giác kỳ diệu lại mâu thuẫn như được ngồi tàu lượn siêu tốc xông lên tận trời làm cậu mê muội.

Bất tri bất giác, cậu gần như banh chân rộng hẳn ra, tay cầm vòi hoa sen càng ngày càng gần, dí sát, một cái tay khác còn không biết đủ mà dùng hai ngón tay ấn hai bên làm cho âm đế hoàn toàn tắm gội dưới làn nước.

Âm đế yếu ớt làm sao chịu đựng được khi bị đối xử như vậy? Dưới lực đẩy, nó ngã trái ngã phải, sưng gấp đôi như một viên đậu đỏ.

"Sướng quá... Ha, vòi hoa sen..." Tiếng rên của Diệp Nhất Sâm quanh quẩn trong phòng tắm: "A ~ a... Ai nha ~ muốn cao trào... A a a a, chịu không nổi..."

Cao trào như sóng biển đưa thanh niên lên đỉnh.

"A a a a a ——" Động nhỏ co rút lại, âm đế cũng nhảy dựng nhưng tiếc rằng khoái cảm lại rút đi rất nhanh. Diệp Nhất Sâm không muốn thả cảm thụ mất hồn kia đi, một tay lột mũ le đến mức tận cùng, lại lần nữa xả vòi hoa sen vào lồn.

Lần này vòi hoa sen không chỉ vọt tới âm đế mà còn vọt vào trong động dâm khiến cậu cảm thấy bản thân mình bị lấp đầy trong nháy mắt.

"Nha —— Muốn phun ——!" Lúc này, bướm nhỏ mẫn cảm vô cùng, lại lần nữa bị xả nước liền lập tức phun ra, đồng thời dương vật cũng bắn tinh dịch, vẩn đục một làn nước trong.

"Ha..." Cuối cùng, Diệp Nhất Sâm cũng không giữ nổi tư thế kia nữa, ngồi vào trong nước, chờ đợi dư vị cao trào đi qua.

Cậu dựa vào bồn tắm, được bao bọc trong nước ấm cộng thêm việc bị cơn buồn ngủ tấn công liền nhắm mắt lại ngủ mất.

30/10/2022

___________

🤭


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui