[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại

Chương 26: Bị ép thừa nhận quyến rũ người khác. Sau khi hành sự, Nghiêm Hàn khiêu khích đại lão. Trên đường về nhà, Sâm Sâm bị tên hâm mộ biến thái kéo vào nhà vệ sinh

Editor: Mây Vu Sơn

Beta: chưa

-----------------

Dương vật Nghiêm Hàn như một con mãnh thú không biết mệt mỏi, không ngừng tra tấn Diệp Nhất Sâm.

Diệp Nhất Sâm hoàn toàn khuất phục, khóc lóc xin lỗi: "Em sai rồi! Huhu, em sai rồi, em xin lỗi, a ~ anh ơi... Anh nhẹ một chút đi!"

"Em sai chỗ nào?" Nghiêm Hàn không giảm nhẹ lực, hung ác đâm rút trong cơ thể cậu.

"Em..." Thân dưới Diệp Nhất Sâm phun ra lượng lớn nước sốt: "Em ưm! Em không nên... Chạy trốn..."

Nghiêm Hàn bị cái động lăng loàn của cậu mút chặt đến mức trán đổ mồ hôi, cố gắng chịu đựng dục vọng bắn tinh, nỗ lực cày cuốc nơi đã bị mình làm cho mềm mại phía sâu bên trong, hỏi: "Còn gì nữa?"

Diệp Nhất Sâm chớp chớp mắt, nước mắt rơi xuống: "Còn... Còn có..."

Dương vật ra vào trong cơ thể cậu thật sự đỉnh, vừa cử động một chút liền khiến cho những suy nghĩ khó khăn lắm mới tập trung lại được của cậu bay tán loạn. 

"Phập" quy đầu đâm vào chỗ thịt mềm, đồng thời cũng đâm sâu vào linh hồn cậu.

"Mau nói." Nghiêm Hàn nhíu mày, tóc độ cũng nhanh dần theo lời nói. Thân thể không ngừng va chạm vào sâu bên trong, không nhìn rõ được bóng dáng của dương vật, chỉ thấy mông Diệp Nhất Sâm run rẩy.

Do hoạt động mạnh, mái tóc được vuốt sáp gọn gàng của Nghiêm Hàn cũng rối loạn, có một sợi rơi xuống trán, mồ hôi chảy dọc theo sống mũi cao thẳng, gợi cảm đến kỳ cục.

Tuy Diệp Nhất Sâm nằm xuống bàn không nhìn thấy nhưng các fan trong livestream lại thấy rõ ràng.

【 Tên đàn ông này quyến rũ vã ò. 】

【 Làm tốt lắm anh trai ơi! Anh đến chịch em này!!! 】

【 Anh trai muốn chơi 3p không? Em tuy không có lồn dâm nhưng đít em cũng ngon lắm. 】

Diệp Nhất Sâm chậm chạp không trả lời, ấp a ấp úng cả ngày, âm thanh vừa ra khỏi miệng lại biến thành tiếng rên gọi giường.

"Ưm... A, quá nhanh, quá nhanh, em không chịu nổi!"

Nghiêm Hàn lật người cậu lên, một tay ấn đùi cậu tạo thành hình chữ M. Tư thế này khiến dương vật hai người dán sát hơn nữa, cúi đầu xuống là có thể cắn ti Diệp Nhất Sâm.

"A -- đừng, đừng chạm vào núm vú..." Diệp Nhất Sâm phối hợp ưỡn ngực. Khi còn ở tư thế trước, hai ngọn đồi bị ép lên mặt bàn, mỗi lần ra ra vào vào đều khiến nó cọ vào mặt bàn, hai trái anh đào vừa hồng vừa sưng lên.

Khi Nghiêm Hàn ngậm vào, cảm giác ấm nóng khiến nó rát lên.

Nghiêm Hàn duỗi lưỡi liếm vài cái, nhìn kỹ lại rồi cười, bóp lấy nó nói: "Trầy da rồi."

Thân dưới tạm thời không động nữa giúp Diệp Nhất Sâm có cơ hội thở dốc, nức nở nói: "Đừng chạm vào nó mà, em đau..."

"Lỗi tiếp theo nào." Nghiêm Hàn nhéo đầu vú, đồng thời cũng động bên dưới. Tốc độ chậm lại, nhưng đây cũng chẳng phải là nhân từ, mà là thay đổi một phương thức tra tấn khác.

Anh điều chỉnh góc độ, dùng dương vật chống lên nơi mềm mại bên dưới, đẩy dần về đằng trước.

"Ưmmm a --" Khoái cảm kéo dài, từ nhẹ đến mạnh. Diệp Nhất Sâm nhắm mắt lại, phối hợp với chuyển động của dương vật, eo từ thẳng thành cong, chân cũng gồng thẳng.

Nghiêm Hàn chờ tới lúc vào sâu bên trong, động tác đang thong thả bỗng nhiên biến đổi, đâm "Phập" vào một cái thật nhanh rồi rút ra.


"A!" Diệp Nhất Sâm như rơi khỏi đám mây, chưa cảm nhận xong cảm giác lâng lâng khi lên đỉnh đã bị đạp một phát xuống trần gian.

Khi Nghiêm Hàn tiếp tục làm như vậy một lần nữa, Diệp Nhất Sâm lại bị chèn ép đến mức khóc lên: "Đừng như vậy! Huhuhu, a! Em chết mất... Hic!"

Nghiêm Hàn không nói gì, Diệp Nhất Sâm bất đắc dĩ tiếp tục nhận sai, não nhảy số thật nhanh, cố gắng dùng chút trí nhớ còn sót lại tự hỏi: "Em, em không nên chạy trốn, em không nên phát sóng trực tiếp, không nên để, ưm, để người khác chịch. Em sai rồi!"

Nghiêm Hàn nhả đầu vú bị mút đến phát sáng lên, hỏi: "Còn gì nữa?"

Hỏi xong, anh lại lập tức nghiêng đầu, sau đó tiếp tục mút một bên khác.

"Còn, còn có...?" Diệp Nhất Sâm căng thẳng, nước mắt rơi không ngừng: "Còn gì nữa ạ... Em không biết."

Cậu đáng thương cầu xin sự tha thứ, các fan nghe được đều hưng phấn không thôi.

【 Ngốc quá đi, tên đàn ông xấu xa này đang bắt nạt em đó! Muốn chịch em khóc luôn! 】

【 Vị này là S sao? Radar của M lập tức khởi động! 】

【 Đáng thương quá đi. 】

Tên thủ phạm bắt nạt Diệp Nhất Sâm lại là người hưng phấn nhất. Tuy rằng hắn trên mặt lãnh nếu sương lạnh, nhưng chôn ở Diệp Nhất Sâm trong cơ thể hưng phấn đến nhảy dựng nhảy dựng dương vật hoàn toàn bại lộ tâm tình của hắn.

"Đương nhiên còn." Nghiêm Hàn thong thả ung dung nói: "Em tự nhận em là đĩ điếm dâm đãng, không biết xấu hổ câu dẫn tôi hiếp em, chạy xong còn quyến rũ thằng khác đến cưỡng dâm em trong phòng rồi livestream."

Diệp Nhất Sâm khóc nấc lên, nghe xong liền choáng váng.

Ai cơ... Sao cậu phải thừa nhận chuyện này? Cậu không phải người như vậy.

Rõ ràng... Rõ ràng cậu là người bị động. Cậu chủ động tiếp cận Nghiêm Hàn nhưng không có ý định câu dẫn hắn!

Diệp Nhất Sâm phát cáu, Nghiêm Hàn nhìn thấy bèn nhướng mày không nói gì, chỉ âm thầm thêm lực cho thằng nhỏ bên dưới.

Diệp Nhất Sâm cắn răng định dùng tinh thần kiên cường bất khuất của mình để chống lại. Cậu chịu đựng không khóc, nhưng cái lồn dâm bên dưới mãi phông được thỏa mãn nên khó chịu, chảy nước mãnh liệt, "khóc" mãi không ngừng.

Trong nháy mắt, sự kiên định trong ánh mắt Diệp Nhất Sâm dần dần tan rã. Giống như ném một cục đá vào trong hồ, đảo loạn khiến cho mặt hồ yên tĩnh trong vắt tạo thành từng đợt sóng nước lóng lánh.

Nghiêm Hàn lại thêm củi đốt vào đốm lửa tình đang cháy, nắm lấy cây nấm nhỏ của Diệp Nhất Sâm sục lên xuống, Diệp Nhất Sâm đang nhẫn nhịn vất vả liền lập tức liền bắn tinh, đồng thời khóc lên.

"Oa oa oa, em sai rồi, em nhận ạ! A a -- Do em lả lơi ong bướm, em dụ dỗ anh đụ em, còn gạ thêm cả thằng khác đến ăn em! Em là đứa không biết xấu hổ huhuhu!"

Nghiêm Hàn lập tức cười, nụ cười mang theo vài phần ấm áp. Anh nâng mặt Diệp Nhất Sâm, dường như khen thưởng: "Đúng rồi, Sâm Sâm ngoan."

Vừa nói xong, Diệp Nhất Sâm nghênh đón từng đợt giã liên tục vào lồn như máy dập.

"Phập! Phập!"

Diệp Nhất Sâm há miệng, nhưng lời nói đến môi đã bị đâm cho tán loạn: "A! Không a a a! Dừng... Dừng lại!"

"Dừng lại? Lồn đĩ của em nhịn được à?" Nghiêm Hàn nhéo âm đế một cái. Lồn nhỏ lập tức co rút lại.

Ban nãy anh cũng cố gắng nhẫn nhịn nhưng bây giờ bé yêu đã nhận sai rồi, anh không cần phải chịu đựng nữa, hoàn toàn làm theo bản năng khiến bạn trai nhỏ dưới thân dục tiên dục tử*.

*Dục tiên dục tử: sướng ơi là sướng:))))

"A a a -- dừng lại! Á!"


Diệp Nhất Sâm giống như một mảnh lá cây bị sóng biển đánh trôi dạt, đầu óc đều bị anh làm cho choáng váng, điều duy nhất khiến cậu cảm thấy mình còn sống đó chính là vị trí giao kết với Nghiêm Hàn. Khoái cảm lan tràn ra toàn thân làm cậu khóc kêu không thôi, chân quơ loạn trên không trung, tới tới hạn liền duỗi ra thẳng tắp, phần eo cũng duỗi thẳng.

Khi Diệp Nhất Sâm không chú ý, Nghiêm Hàn liền tưới tinh dịch hết vào lỗ nhỏ. Lúc rút dương vật ra, khoái cảm của bé mèo vẫn chưa kết thúc, run rẩy phun ra một đống nước khiến đám tinh binh cũng bị trôi ra.

Chất lòng đặc sệt vẩn đục bắn đầy bộ phận sinh dục tạo nên một hình ảnh dâm đãng sắc khí không gì mô tả được.

Diệp Nhất Sâm thở phì phò, mơ hồ nghe thấy Nghiêm Hàn nói: "Thấy không?"

Cậu nghi hoặc mở mắt ra bèn thấy Nghiêm Hàn đứng giữa hai chân mình, không biết khi nào đã cầm điện thoại quay ngay chỗ đó.

"Tuy rằng không biết mày có đang xem không, nhưng bố nói cho mày biết." Ánh mắt Nghiêm Hàn sắc bén, thanh âm trầm thấp: "Con mèo đĩ thõa này là của bố mày. Đừng tưởng mày ăn vụng được mà gáy. Sâm Sâm là người của tao, sau này còn kết hôn với tao, mày chỉ là thằng thừa thãi thôi, biết điều thì cút xa hộ bố!"

Anh mạnh mẽ tuyên bố chủ quyền trong buổi livestream, nói với ai thì mọi người đều tự khắc biết.

【 Cười chết, thằng cha này tự tin ghê! 】

【 Tuy bây giọng mlem, lại có cư bụ nhưng đừng có nói Sâm Sâm bạn trai rồi còn bảo kết hôn được không:))))) Ảo tưởng vđ ha ha ha! 】

【 Lúc chịch chọt thì đàn ông lắm, mở mồm phát như thằng trẻ trâu thế...】

【 Không phải là sextoy hình người của chủ bá à? Mày gáy gì mà gáy? 】

【 Trò cười lớn nhất năm: Đại lão là tiểu tam. 】

【 Thấy mày ngoại hình cũng được, tạm tha. 】

【 Hoy, anh bạn này ảo tưởng mình đặc biệt nhất, mọi người chấp thằng nhỏ làm gì, đáng thương ghê. 】

Hầu hết người trong phòng đều là fan Diệp Nhất Sâm. Tuy thích nhìn chủ bá khóc thút thít nhưng đều bao che cho con. Nghiêm Hàn vốn là người xa lạ với bọn họ, bây giờ lại dám khiêu khích đại lão cầm đầu phòng mà họ đã biết từ trước, còn lấy danh nghĩa bạn trai chủ bá mà lên giọng, nên bình luận không khách khí.

Nghiêm Hàn đọc làn đạn đều cười mình, sắc mặt đen kịt, hàm dưới căng chặt.

Đến tận khi trong đám comment hiện lên một dòng chữ mang theo hiệu ứng VIP.

【 Người dùng 147258369: Ừ, thấy. 】


Nghiêm Hàn lập tức lấy lại thần khí, cười lạnh một tiếng: "Thấy là tốt."

【 Người dùng 147258369 tặng cho chủ bá du thuyền *6】

【 Người dùng 147258369 tặng cho chủ bá pháo hoa *6】

【 Người dùng 147258369 tặng cho chủ bá hỏa tiễn *6】

Từng đợt hiệu ứng nở rộ trong phòng phát sóng trực tiếp khiến Nghiêm Hàn đứng hình.

【 Người dùng 147258369: Làm tốt lắm, cảm ơn đã tiếp đãi. 】

Nghiêm Hàn: "...?"

【 Ụ má, tao xin tuyên bố trò cười của năm! 】


【 Vị bạn trai của chủ bá không hiểu à? Đại lão đáng yêu của bọn này xem ban nãy như một màn biểu diễn! 】

【 Thấy chủ bá bị hiếp, đại lão mừng như điên còn thấy hài lòng nữa, khen ngợi ba cái 6! 】

【 Chậc chậc, ai tài lộ ngay, vẫn là đại lão của mình vừa hào phóng vừa lương thiện! 】

【 Không hổ là Bồ Tát khu người lớn! 】

Nghiêm Hàn cạn lời.

Thằng này bị điên à? Còn cảm ơn tiếp đãi?

Làm như đi bar xem biểu diễn không bằng.

Diệp Nhất Sâm không biết phòng phát sóng trực tiếp đã xảy ra chuyện gì, tự nhiên thấy sắc mặt Nghiêm Hàn thay đổi, tay cũng run, sắc mặt xanh mét, ném mạnh điện thoại lên bàn.

Diệp Nhất Sâm cũng không dám hỏi, cơ thể run bần bật.

Nghiêm Hàn thấy cậu sợ hãi như vậy, nhắm mắt, hít sâu, kiềm chế quả bom sắp nổ trong người, bế Diệp Nhất Sâm lên rồi giúp cậu mặc quần áo.

Diệp Nhất Sâm đẩy nhẹ tay anh: "Quần... Sẽ dơ mất."

Nghiêm Hàn lạnh mặt, không quan tâm đám bề bộn giữa hai chân cậu, cưỡng chế kéo quần áo lên, bản thân anh cũng chỉnh trang lại. Anh kéo tay Diệp Nhất Sâm, nhìn thoáng qua đồng hồ: "Đợi chút, tôi còn một buổi hội thảo".

Diệp Nhất Sâm sợ sệt ngước mắt nhìn, chờ câu sau của anh.

"Tốt nhất là em nên ngoan ngoãn chờ tôi." Nghiêm Hàn giữ lấy mặt Diệp Nhất Sâm, ngón tay cái vừa ấn vừa xoa trên môi Diệp Nhất Sâm: "Nếu em còn muốn chạy trốn, cũng không sao cả."

Diệp Nhất Sâm: Người này rốt cuộc bị sao vậy, sao lại thay đổi chủ ý?

Nghiêm Hàn lại nói tiếp: "Dù sao với thân phận của tôi thì việc điều tra vị trí và một số thông tin khác của em cũng chẳng khó khăn gì. Em chạy không thoát đâu. Nếu em còn chạy thì không chỉ trừng phạt em đơn giản như hôm nay đâu."

Diệp Nhất Sâm vẫn trầm mặc.

"Ví dụ như..." Nghiêm Hàn nheo mắt: "Lần sau không làm trong phòng phát sóng trực tiếp, mà địt em trước mặt đồng nghiệp thì em thấy thế nào? Cho người quen biết em ngoài đời thực biết em dâm đãng đến cỡ nào."

Anh không có khả năng khiến Diệp Nhất Sâm một tấc cũng không rời, chỉ có thể phá hủy Diệp Nhất Sâm từng chút một, để cậu toàn tâm toàn ý với mình -- đây mới là phương pháp hiệu quả nhất.

Nói xong, anh thấy sắc mặt Diệp Nhất Sâm trắng bệch, cũng coi như đạt được mục đích, vì thế bèn thu tay, cúi đầu hôn nhẹ lên môi cậu.

Anh lại khoác lên mình nụ cười ấm áp, giọng nói cũng dịu dàng như gió xuân: "Sâm Sâm ngoan một chút, chờ anh họp xong sẽ đưa em đi dự tiệc nhé?"

Vừa đánh vừa xoa.

Diệp Nhất Sâm thấy sắc mặt anh thay đổi bất thường càng cảm thấy rợn tóc gáy, rũ mắt ngoan ngoãn gật đầu, cất lời: "Vâng".

"Bé yêu ngoan". Nghiêm Hàn hôn cậu rồi đi tới phòng họp.

Anh vừa đi, Diệp Nhất Sâm liền vớ ngay lấy điện thoại, thấy livestream vẫn tiếp tục trên màn hình.

【 Nam nhân thúi cuối cùng cũng đi rồi, nhưng hắn dám uy hiếp Sâm Sâm! 】

【 Chủ bá bị uy hiếp thì chớp mắt cái đi. 】

【 Đại lão mau cho tên khùng điên này biết thế nào là cậy quyền hiếp người đi! 】

【... À thì, tui nói cái này không hay lắm, nhưng đại lão chắc gì đã bao che cho chủ bá. Không cần biết đại lão có quyền lực vậy không, nhưng không phải đại lão vẫn luôn muốn thấy chủ bá bị những người khác "thích" à? 】

【 Hay là báo cảnh sát đi. 】

......

【 Người dùng 147258369: Tất cả đều lấy Sâm Sâm làm chủ, nếu Sâm Sâm cần sự giúp đỡ, anh đây cũng sẽ không bàng quan mặc kệ. 】

【 Người dùng 147258369: Đối với anh, Sâm Sâm là quan trọng nhất. 】


Diệp Nhất Sâm thấy các fan và Dương Vũ Thăng thật lòng quan tâm đến mình, cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp.

"Mọi người yên tâm đi, em không sao đâu." Lời nói của Diệp Nhất Sâm mang theo chút tâm trạng: "Hừ, em cũng không phải là người mà anh ta có thể tùy tiện bắt nạt."

Nghiêm Hàn uy hiếp thì có lợi ích gì? Làm sao cấm cậu trốn được?

Hơn nữa cậu cũng không phải là người của thế giới này, chỉ cần cậu muốn thì chạy ngay được.

【... Đứa nhỏ này bị hiếp đến ngốc à. 】

【 Bắt nạt em có khác gì nhào bột à? 】

【 Chủ bá đừng gồng nữa! Hay là đi nhờ đại lão cứu giúp đi! 】

【 Chủ bá tới nhà tui nè! Tui bảo vệ em! Không cần đưa tiền, chỉ cần đưa thân là được! 】

Diệp Nhất Sâm xấu hổ, nói: "Tóm lại là em tạm thời không sao hết. Cảm ơn mọi người đã quan tâm. Em tắt livestream để về nhà đã."

Cậu tắt phòng, ra khỏi phòng họp. 

Cậu vừa ra khỏi cửa liền cảm nhận được ánh mắt đánh giá từ bốn phương tám hướng. Mọi người trong công ty đều vô cùng tò mò xem trong khoảng thời gian cậu và Nghiêm Hàn ở phòng họp đã làm những gì.

Diệp Nhất Sâm cúi đầu, cố gắng trốn tránh ánh mắt để đi ra ngoài. Vì mới trải qua một trận hỗn chiến xong nên quần lót vừa dơ vừa dính khiến cho cậu không thoải mái, tư thế đi đứng cũng khác lạ khiến mọi người càng suy nghĩ sâu xa thêm.

Cậu lên tàu, vẫn cảm thấy dính dính ở đũng quần bèn lén lén kéo nó ra một chút.

Trên đường về nhà, cậu đi đến cửa hàng bán đồng hồ. Tuy rằng cậu không dùng được đống tiền này nhưng cảm giác bán rẻ đồ mà Nghiêm Hàn đưa sướng vãi! Cũng coi như là trả thù một phen xả giận.

Cậu cầm tiền vui vẻ về nhà tắm rửa, trong lòng nghĩ chờ Dương Vũ Thăng đã quay lại sẽ đánh nhanh thắng nhanh để kết thúc thế giới này đi. Cậu bận suy đi tính lại đến mức không biết sau lưng mình có người.

Đến tận khi cậu vừa đến quảng trường, một bàn tay đột ngột bịt miệng cậu kéo vào nhà vệ sinh gần đó.

Không phải chứ! Sao Nghiêm Hàn đã tìm đến nhanh vậy được!

Sau khi đứng lại, cậu cố giương mắt nhìn người bắt mình. Hóa ra đó là người đeo khẩu trang đen đã lâu không gặp: "Là anh!"

"Trước đây tôi nói rồi, lần sau gặp lại sẽ không phải trên tàu nữa." Đôi mắt người đàn ông hơi cong: "Nhớ tôi không?"

Diệp Nhất Sâm không nhịn được nói ra: "Thì ra anh không sống ở trên tàu."

Người đàn ông đeo khẩu trang bật cười, ôm eo khiến cậu sát lại gần, chóp mũi cọ lên cổ hít một hơi thật sâu.

Bị biến thái ôm khiến Diệp Nhất Sâm bàng hoàng nhận ra, hoảng hốt nhìn xung quanh.

Cậu lúc này mới nhận ra nhà vệ sinh này không phải nhà vệ sinh bình thương mà là nhà vệ sinh một chiều. Người bên trong nhìn ra thì thấy rõ mọi thứ, bên ngoài nhìn vào chỉ nhìn thấy là mặt gương.

Người đến quảng trường không hề ít, nam thanh nữ tú đi qua nơi này nhất định sẽ dừng lại ngắm bản thân trong gương một cái.

Chân Diệp Nhất Sâm mềm nhũn.

"Thích nơi này không?" Nam nhân vuốt cổ cậu: " Lúc phát hiện ra nơi này, tôi liền rất muốn chịch em ở chỗ này, được không? Public chắc hẳn khiến em vui lắm nhỉ?"

17/3/2024

________

Khứa nào thiết kế cái nhà vệ sinh giữa chỗ đông người cũng ác thiệt:)))))

2 chương nữa là hết thế giới này nha~~~

Cảm ơn mí bà chờ đợi tui trong suốt thời gian qua.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận