"Toàn bộ sự kiện của năm nhất ở Hội Thao Yuuei năm nay đã kết thúc. Và giờ chúng ta sẽ bắt đầu lễ trao giải."
Sau khi Midnight dứt lời, hàng loạt pháo hoa được bắn lên. Phía sau của cô xuất hiện các bậc thang để trao giải từ dưới đất chui lên. Và dĩ nhiên 4 con người xuất sắc hoàn thành phần thi cũng đứng trên đó.
Tất cả sẽ trông thật bình thường và hào nhoáng khi Bakugo không bị xích lại và bịt mồm bằng rọ mõm. Thanh niên ấy giống như 1 con quái vật giận dữ và có thể xổng bất kì lúc nào.
"Uwa... Cái quái gì thế?"
"Từ lúc bị úp sọt cậu ta cứ quẩy không ngừng luôn ấy."
Tokoyami gần đấy cũng thở dài, "Cậu ta cứ như ác quỷ ăn thịt người vậy."
Yuno bên cạch không khỏi toát mồ hôi lạnh, cô cười trừ.
"Thật có lỗi với cậu ta."
Thấy tội, đâm ra là cô tráo đổi 1 chiếc lá với cái rọ mõm trên người Bakugo. Thế nhưng ngay sau đo, cô biết đấy là sai lầm của mình.
"Con láo toét kia, bố còn chưa xử mày mà mày dám kết thúc trận đấu rồi! Có tin tao băm thịt mày ra làm trăm mảnh không hả?! Con b... ưm...!!???"
Chưa nói hết, Bakugo đã bị băng của Todoroki bên cạnh bịt miệng. Hàn khí xung quanh cậu ta phả ra khiến ai gần đó cũng phải rét run người.
Yuno nhìn Todoroki biết ơn không thôi, cô nở 1 nụ cười.
"Cảm ơn."
Cậu bạn lạnh lùng lên tiếng: "Không cần cảm ơn. Tôi thấy hắn ta ồn thôi."
"À, ừm."
Yuno thấy Todoroki quay sang chỗ khác, "Cậu ấy có chút kì lạ."
Lúc này các bạn lớp A phía dưới đã cười nham hiểm, thì thầm nói chuyện.
"Liệu đây có phải tình tay ba không nhỉ? Tai 2 tên kia đỏ hết lên rồi kìa."
"Biết đâu đấy~"
.....
Lễ trao giải bắt đầu, việc anh hùng số 1 xuất hiện khiến khán đài cuồng nhiệt hẳn lên. 4 người họ đều được tận tay All Might trao cho tấm huy chương.
Đến Yuno, ông đưa mic lại gần rồi hỏi: "Nhóc Miyazaki đã xuất sắc đứng đầu cả 3 vòng. Là người đầu tiên trong lịch sử Yuuei làm được điều này, nhóc có điều gì muốn nói không?"
Yuno bất ngờ 1 chút xong nhắm mắt lại và cười nhẹ, "Có ạ."
Nhận được đáp án, All Might đưa mic cho Yuno cầm và lui xuống.
Mọi người im lặng chờ đợi cô gái làm ra "kì tích" cất tiếng. Phải, là "kì tích". Học viên đầu tiên dám dùng trọng tài để kích hoạt năng lực.
"Anh hùng..."
Chờ đợi dài cả cổ, cuối cùng cô bé cũng lên tiếng. Chắc là khen ngợi các anh hùng và tuyên thệ phấn đấu trở thành số 1 đây.
"... là 1 lũ tồi tệ."
Ừ, ừ... Là 1 lũ tồi tệ. Chờ đã có cái gì đó sai sai.
"Một lũ người giả tạo chỉ vì danh vọng, tiền tài và thú vui."
Các bạn các khối và tập thể lớp A hóa đá, không ngoại trừ giáo viên trường Yuuei.
"Con nhỏ đó/Miyazaki/Trò nói cái quái gì vậy?" Há hốc mồm sợ mình nghe nhầm.
"Và luôn chậm trễ trong việc cứu người... Tôi rất ghét bọn họ."
Khán đài ầm ĩ trở lại nhưng theo chiều hướng tiêu cực. Có người thì đứng lên chuẩn bị nhảy xuống cho Yuno 1 bạt tay vì tội nói xấu toàn thể anh hùng thì bỗng khựng lại.
"Đó là điều tôi đã từng nghĩ."
Cơn thịnh nộ của hơn 10 nghìn khán giả dần dần lắng xuống. Là họ hiểu lầm cô rồi.
"Miyazaki, cậu không làm chúng tớ đau tim thì không chịu được à?"
Kaminari vuốt vuốt trái tim sắp bị Yuno dọa chết nói. Cả lớp cũng đồng tình.
"Nhưng đã có người nói với tôi, kể cả như vậy thì họ vẫn tiếp tục cố gắng mang đến hòa bình, hạnh phúc cho nhân dân."
Cô nhớ lại lời các bạn cô nói lúc cố gắng giải thoát cô và cả lời cha mẹ trong kí ức.
"Chính vì vậy, tôi sẽ thử chấp anh hùng. Tôi không quan tâm các người hiện tại giải cứu được bao nhiêu người đang đau khổ..."
Yuno ngưởn mặt lên, kiên định nói: "... Nhưng tôi sẽ trở thành người giải thoát cho bọn họ nhanh hơn tất cả."
"Cứ chuẩn bị đi các anh hùng và tội phạm trên thế giới. Nếu anh hùng không làm tốt được thì tôi sẽ là người hoàn thành nó! Tôi sẽ khiến toàn bộ tội phạm phải trả giá!"
Nói xong Yuno liền dịch chuyển đi và để lại 1 tờ giấy ghi nội dung: "Cẩn thận không tôi cho mấy người thất nghiệp đấy!" làm All Might đổ mồ hôi dữ dội.
Chắc ông không nên nói nội dung tờ giấy này ra.
Đây là lần đầu tiên có người dám nói điều này trước toàn thể thế giới và cũng là học viên cuối cùng dám làm điều này. Ngày hôm đó Miyazaki Yuno đã khiến toàn thể anh hùng 1 lần nữa nổi lên ý chí chiến đấu với cái ác, bảo vệ hòa bình.
Đôi mắt màu đỏ rực lửa dễ dàng thiêu đốt bất cứ ai. Khí chất cao cao tại thượng giống như nữ đế đứng trên tất cả. Hình ảnh cô gái tóc đen xinh đẹp đã vô tình in hằn tại kí ức và trái tim của nhiều người.
.....
Trước khi ra về, tất cả mọi người đều tập trung tại lớp học để giáo viên chủ nhiệm đưa ra kế hoạch tiếp theo.
Thầy Aizawa nói là ngày mai và ngày kia đều được nghỉ do nhà trường củng cố lại các đơn chiêu mộ. Đây cũng là khoảng thời gian nghỉ ngơi và tĩnh dưỡng sau đại hội kia.
Sau khi lễ trao giải kết thúc, Yuno đã xin lỗi mọi người vì bị cuốn vào chuyện gia đình mình. Mọi người cũng đã tha lỗi và thông cảm cho cô thế nhưng trong lòng cô lại tự trách bản thân.
Mọi người đã về hết rồi, chỉ còn lại mình cô và thầy Aizawa. Yuno đã quyết định sẽ nói cho thầy năng lực thật sự của cô là gì. Vì Yuno đã nói là sẽ tin vào anh hùng, nên bước đầu có lẽ là tin vào người thầy này đi.
Đến khi trời sầm tối thì cuộc trò chuyện mới kết thúc. Thầy Aizawa cũng đã nắm được cách hoạt động, điểm yếu, và giới hạn Kosei của Yuno.
Cô mệt mỏi, uể oải ra về. Con đường khu phố cô vẫn vắng người như mọi khi. Vẫn là không gian tối được đèn đường chiếu sáng quen thuộc ấy.
Thế nhưng trong lòng Yuno, cô cảm giác có gì đó thay đổi. Chắc cô đã buông bỏ được phần nào khúc mắc, gánh nặng trong lòng.
Yuno đi về trong tâm trạng hân hoan hơn mọi ngày, suốt quãng đường cười không thôi.
Sắp về đến gần nhà thì đột nhiên mắt cô bắt đầu mờ dần, đầu óc trở nên choáng váng.
"Chết tiệt! Lẽ nào..."
Đùa chứ, đừng bảo lúc này nó phát tác nhé? Cô sắp về tới nhà rồi mà...
Tâm thức Yuno dần chìm vào bóng tối. Cô gục xuống ven đường, đầu ngả vào cột điện và ngất đi.
Trước khi tầm nhìn bị bóng tối che đi. Yuno đã thấy bóng dáng 1 cậu thiếu niên.