Thị giác: Hermione · Granger-------------------Lần đầu tiên cô nhìn thấy Victor · Krum, là ở trong trận đấu Quidditch World Cup năm 1994.Trên tấm ảnh Poster tuyên truyền của đội tuyển Bulgaria là một khuôn mặt phi thường âm trầm, lông mày nồng đậm thô đen.
Ảnh chụp trong thế giới phù thủy là có thể động đậy nhưng gương mặt trên ảnh kia trừ bỏ chớp mắt chính là nhíu mày, chẳng có một chút sinh động nào.Ron nói người kia chỉ mới 18 tuổi nhưng nhìn qua bộ dáng của anh ta trông thành thục hơn rất nhiều, hơn nữa không anh tuấn một chút nào.
Bất đắc dĩ mà lắc đầu, cô hoàn toàn không thể hiểu được cảm giác sùng bái quá mức khoa trương kia của Ron.Thẳng đến khi xem xong cả trận đấu cô mới có thể hiểu được vì sao anh ta vừa xuất hiện đã chiếm được tất cả sự cổ vũ, kích động hò hét của toàn trường.Không lâu sau khi trận đấu mở màn, Krum liền sử dụng động tác Wronski Feint lừa gạt Tầm thủ Ireland.
Nhìn bọn họ nhanh chóng rơi xuống từ trên không trung, giống như người từ phi cơ nhảy xuống mà không mang dù, trái tim cô gắt gao nắm lên, miệng cô không ngăn được mà kinh hô:“Bọn họ sẽ ngã xuống mặt đất mất!”Nhưng Krum không có ngã xuống, anh ta đột nhiên ngừng lao xuống mà xoay quanh chổi bay và lao đi như một con diều hâu to lớn đang sải cánh bay đi, đối thủ của anh ta còn không nhận ra được điều đó và sau đó người kia đã ngã thật mạnh trên mặt đất.
Lần đầu tiên cô phát hiện ra Quidditch còn kinh tâm động phách hơn tưởng tượng của mình.Sau đó, anh ta bị một quả Bludger đả thương, máu mũi chảy giàn giụa, trông cực kỳ đau đớn.
Nhưng lông mày anh ta một chút cũng không nhăn mà nhanh chóng lao xuống tiếp tục truy đuổi trái Snitch, mặc dù máu mũi của anh ta vẫn đang chảy và vẩy ra khắp đường bay phía sau khi anh ta bay qua.Ngay sau đó, Krum bắt được trái Snitch nhưng dù vậy đội tuyển Bulgaria vẫn thua cuộc.
Cho dù bộ dạng anh ta bây giờ rất chật vật, cô vẫn cần phải thừa nhận sự thật rằng anh là người vô cùng dũng cảm, anh xứng đáng được nhận sự cổ vũ, hoan hô chấn thanh nhức óc, vô cùng nhiệt liệt từ toàn bộ sân khán giả trong sân vận động.##########################Thị giác: Victor · Krum-------‐--------------Lần đầu tiên anh chú ý tới Her-my-own là bởi vì cậu bé trai tên là Harry · Potter, dũng sĩ thứ tư bỗng nhiên xuất hiện của giải đấu Triwizard Tournament.Bởi vì Her-my-own lúc nào cũng ở bên cạnh Potter nên anh liền chú ý đến cô.Cô ấy có một đầu tóc nâu rối bời, một đôi răng cửa tương đối rõ ràng, lúc nào cũng mang theo vài cuốn sách lớn thật dày và nặng.
Trông cô có chút giống một chú sóc chuột đang ôm cự vật, còn rất đáng yêu.
Lúc đó anh chỉ chú ý một vài đặc điểm đó của cô, thẳng đến lúc bắt đầu ôn tập ở trong thư viện Hogwarts anh mới thực sự lưu ý đến cô nhiều hơn.Mỗi ngày cô luôn đến thư viện đúng hạn vừa ngồi xuống học chính là vài tiếng đồng hồ.
Với cô anh vốn dĩ có thành kiến đối với con mọt sách nhưng trên khuôn mặt cô lúc nào cũng lộ ra một biểu cảm cực kỳ linh động không lừa được người khác.
Mỗi khi đọc sách hay viết luận văn cô đều rất nghiêm túc, lông mày thanh tú của cô sẽ nhăn lại lúc gặp khó khăn và cô sẽ cười rất vui vẻ khi thuận lợi hoàn thành bài tập của mình.Bị cô lây nhiễm cảm xúc, anh ôn tập càng thêm nhiệt tình hơnCứ như vậy qua vài ngày, anh phát hiện đôi mắt anh nhìn cô ngày càng kỳ quái.Trong mắt anh gương mặt Her-my-own như phiếm trân châu sáng rọi, môi cô non mềm như cánh hoa hồng, đôi mắt màu nâu của cô sáng trong như viên ngọc hổ phách dưới ánh mặt trời, ngay cả mái tóc rối bời của cô ấy cũng trông rất nghịch ngợm và đáng yêu!Làm một tuyển thủ Quidditch chuyên nghiệp, một cầu tinh nổi tiếng thế giới, anh đã nhìn thấy rất nhiều cô gái xinh đẹp, cho nên dù anh có phải đối mặt với phép thuật của Veela, tình dược của phù thủy… anh cũng thờ ơ và không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Nhưng bây giờ, khuôn mặt của Her-my-own cứ luôn luôn xuất hiện trong đầu anh, đuổi thể nào cũng đuổi không đi.Sống mười tám năm, lần đầu tiên anh gặp phải chuyện này.
Nằm trên thuyền Durmstrang, anh lăn qua lộn lại, mất ngủ suốt đêm..