Phía trong tầng hầm đen ngòm, gã huynh đệ bật đèn pin, chiếu vào.
Tôi phát hiện căn hầm này không gian rộng lớn, ước chừng phải cỡ một sân bóng đá.
Hắn lo lắng hỏi tôi, có nên đi vào không? Tôi do dự một chút, sau cùng vẫn là đảm bảo an toàn, quyết định quan sát từ ngoài cửa.
Trong tầng hầm, so với những gì Lý mặt rỗ kể, không khác biệt lắm.
Mặt đất bằng phẳng, chất đầy các khối gạch xanh, tôi cầm đèn pin lia một lượt, phát hiện vô số vật dụng kỳ quái nằm la liệt.
Nhiều tới mức không đếm xuể.
Bắt mắt nhất, là một vạc dầu lớn, lòng vạc có thể chứa được một người trưởng thành.
Còn có không ít bộ phận cơ thể người, cùng đầu lâu xương sọ vứt trên mặt đất.
Mà tại hai bên vách tường treo rất nhiều móc sắt.
Móc sắt hoen gỉ loang lổ, phần đầu có chút ánh đỏ sẫm, tôi đoán đó hẳn là máu tươi kết thành.
Tất cả nhìn đều rất bình thường, thế nhưng càng là bình thường, càng làm trong lòng tôi không khỏi khó chịu.
Bởi vì tại pháp trường này, tôi lại phân vân lưỡng lự, không biết bắt đầu từ đâu.
Đúng lúc này, bỗng có tiếng động truyền đến, tựa như tiếng ho khan.
Gã huynh đệ biến sắc, nói là thôn dân trông coi tới, chúng ta mau ra ngoài.
Tôi bèn mau chóng dùng điện thoại chụp lại một lượt, rồi cùng huynh đệ theo một con đường khác chạy ra ngoài.
Sau khi về nhà, tôi mở laptop, xuất file ảnh từ điện thoại sang, rồi phóng to, xem xem có thể tìm được đầu mối gì hay không.
Tấm hình thật không khiến tôi thất vọng, làm da đầu tôi tê rần.
Trong góc diêm vương pháp trường, vậy mà lại lẻ loi trơ trọi treo một người.
Thân thể người này bị treo thật cao, đầu nghiêng về bên này, giống như đang quan sát chúng tôi vậy.
Lúc đầu tôi còn tưởng do điện thoại máy ảnh không được tốt, lại thêm ánh sáng đèn pin mờ mờ, tạo thành ảo giác.
Thế nhưng xem kỹ lại một lượt, lập tức bị dọa cho hồn phi phách tán.
Kia đích xác là một người! Có mắt mũi, mặc dù ảnh quá mờ, thấy không rõ mặt hắn lắm, nhưng có thể cảm giác được, từ đầu đến cuối hắn đều trừng mắt về phía chúng tôi.
Tôi thậm chí còn tưởng tượng được, hắn lúc đó, thân thể bị treo trên móc sắt, theo gió khẽ lắc lư khóe miệng thậm chí còn lộ ra một tia cười lạnh.
Mà càng quái đản hơn là, hắn có vẻ chưa chết, bởi trong tay hắn còn đang nắm một thanh trường đao.
Vị huynh đệ đi rót cho tôi cốc nước, vừa nhìn thấy màn hình laptop, lập tức kêu thảm một tiếng, đánh rơi cốc xuống đất.
Tôi vội đỡ hắn dậy, hỏi: “Ngươi nhìn kỹ một chút, xem có biết người nay hay không?”
Hắn sắc mặt tái nhợt, gật đầu:
“Có… nhận ra, người này là người đầu tiên bị chết, đầu ngâm trong chảo dầu.
Nhưng người trong thôn đã chôn cất hắn rồi mà?”
Lý mặt rỗ nuốt nước bọt cái ực, miệng run rẩy: “Xong, xem ra lần này chúng ta gặp quỷ thật rồi.”
Tôi nghe cũng cảm thấy ngờ vực, đã chôn cất người rồi, sao còn xuất hiện tại pháp trường.
Hơn nữa còn xuất hiện một cách quỷ dị như vậy?
Tôi liền quay qua huynh đệ nói: “Giao cho ngươi việc này, bây giờ ngươi lập tức đi hỏi trưởng thôn, để trưởng thôn cho người đi mang thi thể kia ra.
Đến lúc đó, ngươi nhất định phải chú ý thanh đao trong tay hắn, nếu như cây đao kia dính máu phải lập tức nghĩ mọi biện pháp mang nó về đây.
Ta cảm thấy thi thể sở dĩ xảy ra hiện tượng như vậy cũng bởi vì thanh đao kia.
Nó tuyệt đối là một trong số những vật chí tà chí âm.”
Hắn có chút sợ hãi nhìn tôi: “Nhưng gã công nhân kia, không phải quỷ hồn ư?”
Tôi lập tức cười khổ: “Ngươi nghĩ máy ảnh có thể chụp được vong hồn sao?” Gã huynh đệ do dự một chút, rồi liền đi ra ngoài.
Lý mặt rỗ thì lập tức giằng lấy laptop, đem tấm hình xóa bỏ, nói cái ảnh này quá không may mắn, nhìn ban đêm không dám đi ngủ.
Một giờ sau, gã huynh đệ đã mời được trưởng thôn tới, theo sau còn một đám thanh niên trẻ tuổi.
Thôn trưởng dù không tin lắm lời của gã, nhưng cuối cùng vẫn quyết định tới xem một chuyến.
Không ngờ tới thật đúng phát hiện thi thể bị treo kia, vậy là đem thi thể cõng ra.
Giờ phút này, thi thể người công nhân đã hoàn toàn thay đổi, toàn thân nổi đầy thi ban(cái này ai đọc qua ma thổi đèn sẽ biết thi ban là gì), bốc ra một mùi tanh hôi.
Hiện trường tất cả đám thanh niên đều dạt ra một bên, như tránh dịch bệnh.
Tôi rẽ đám người, liếc mắt nhìn thấy thi thể kia trong tay vẫn nắm chặt thanh đao.
Thôn trưởng và đám người đang thương lượng nên làm thế nào, gã huynh đệ thừa cơ sơ hở, giật thanh đao vứt sang một bên.
Cuối cùng thôn trưởng quyết định mang thi thể đi hỏa táng, còn mời đại sư đến siêu độ, không cho thành ác quỷ tiếp tục hại người.
Chờ tất cả mọi người đi về, gã huynh đệ mới nhặt thanh đao đưa cho tôi.
Tôi cẩn thận quan sát một chút, phát hiện cây đao này phẩm chất phi thường tốt, là đao của người Nhật hay sử dụng.
Cả thanh đao dài chừng một mét, thân đao uốn lượn theo đường cong.
Lưỡi đao vô cùng sắc bén, mà lại có đầy hoa văn giống như ở bia đá cẩm thạch.
Cây đao này chắc chắn là xuất phát từ diêm vương pháp trường.
Mà tại mũi đao, xuất hiện một vệt máu tươi.
Gã huynh đệ lúc này mới hỏi tôi:
“Làm sao ngươi biết trên đao sẽ có máu? Máu này là ở đâu ra?”
Tôi nghiến răng một cái: “Là máu ma quỷ.”Gã huynh đệ nghe tôi nói thì sắc mặt trắng nhợt: “Máu quỷ, ta là lần đầu nghe thấy ma quỷ cũng có máu.”
“Buổi tối hôm nay ngươi sẽ biết.”
Nói xong, tôi đem đao đưa cho hắn: “Hiện giờ ngươi hãy theo chỉ dẫn của ta, đem thanh đao này ngâm trong nước tiểu một giờ, sau đó lau sạch sẽ rồi mang trả lại diêm vương pháp trường.
Chúng ta phải điều tra nguồn gốc của thanh đao này.”
Lý mặt rỗ hồ hởi: “Tiểu ca, nhìn ngươi thần thái nhẹ nhõm, phải chăng đã nắm chắc cách phá giải?”
Tôi lắc đầu: “Không hoàn toàn nắm chắc, nhưng ta nghĩ cây đao này cũng không phải vật đại hung.
Bởi đao kiếm cổ đại, hung ác tới cực điểm, đều sẽ uống máu.
Giống như trong ‘Thủy hử truyện’, ở ‘Thanh diện thú’ bảo đao do tổ tiên Dương chí truyền lại, có thể giết người không thấy máu.
Kỳ thực là khi chém người, máu bắn ra đã bị nó uống hết.
Thế nhưng cây đao này lại không uống máu, chắc sẽ không quá phiền phức.”
Gã huynh đệ cùng họ Lý nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
Tôi lại bảo gã đi chuẩn bị ba bộ đồng phục cảnh sát, một thùng hùng hoàng, liệt tửu.
Gã hỏi tôi muốn những vật này để làm gì? Tôi nói, đừng nghĩ nhiều như vậy, cứ làm theo lời ta là được.
Bởi vì từ khi nhìn thấy cây đao, trong thời khắc này đầu tôi đã dần dần vạch ra một kế hoạch.
Gã huynh đệ vội đi chuẩn bị ngay, không tới hai giờ đã quay trở lại, mang đến ba bộ đồng phục cảnh sát, nguyên là hắn có quen một bằng hữu ở cục cảnh sát, liền tới hỏi mượn.
Đêm đến, thôn trang lại đặc biệt náo nhiệt, bởi vì mọi người đều tới xem đại sư làm phép siêu độ cho thi thể công nhân.