Đồ chơi của yêu long

Chương 16: Ngọc tan đá nát
 
Đôi mắt xanh hổ phách loé lên tia hàn quang lạnh lẽo, phóng thẳng tới như con dao vô hình giết người.
Dung Khanh sợ hãi, nàng siết chặt tấm vải trong tay, không dám hít thở.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một rồng một người cứ như vậy nhìn nhau từ xa, Chúc Vưu đột nhiên há miệng, lộ ra răng nanh sắc bén.
Dung Khanh sợ tới mức tim đập loạn xạ, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh thấm ướt áo vải trong tay.
Nàng lập tức tiến vào trạng thái đề phòng, nếu yêu long thật sự đến ăn thịt nàng, nàng sẽ liều mạng với hắn, cùng lắm thì ngọc nát đá tan.
“Haizzz…” Chúc Vưu duỗi lưng ngáp một cái, liếc mắt kinh thường nhìn Dung Khang, sau đó đổi hướng đưa lưng về phía nàng, bắt đầu ngủ gật gù.
Đêm qua, hắn không nên lãng phí thời gian đi nhìn chằm chằm nữ nhân này, bộ dáng thật khó coi nhìn nàng chăm chú vậy làm chi?
Chẳng bằng trong mộng đi hẹn hò cùng long nữ Tây Hải.
Hơn nữa, hắn giết người không cần lý do, chỉ cần không thuận mắt trực tiếp giết là được.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hà cớ gì phải giày vò như thế?
Chỉ là tha cho nàng một mạng mà thôi.
Nữ nhân ngốc này nên thức thời một chút, nếu lại ầm ĩ hắn sẽ không hạ thủ lưu tình.
Dung Khanh nín thở nhìn yêu long, nhưng sau khi hắn xoay lưng lại, thật lâu sau không thấy động tĩnh gì.
Trong lòng nàng kinh ngạc.
Hắn không định ăn nàng sao?
Nhưng mà sau một lúc chờ đợi, không thấy yêu long cử động.
Dung Khanh xác định hắn sẽ không tới đây mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Ngay khi thả lỏng cơ thể, đau đớn trên thân thể càng rõ ràng hơn.
Dung Khanh phát hiện trên cơ thể nàng đầy vết xanh tím lớn nhỏ, hạ thể vô cùng đau đớn.
Xốc váy lên, nàng ngượng ngùng quan sát mật huyệt giữa hai chân, hai cánh hoa môi sưng đỏ, miệng huyệt và mông đùi hỗn độn một mảng lớn tinh dịch khô hoặc nửa khô.
Dung Khanh cảm thấy bụng hơi trướng, nàng ấn nhẹ vài cái liền cảm thấy có thứ gì đó như chất lỏng trào ra.
Lấy tay sờ thử giơ lên nhìn thì thấy dâm thuỷ dịch trắng đầy tay.
Mùi xạ hương nồng đậm, không cần nghĩ cũng biết đây là long tinh của yêu long.
Mũi chua xót, hai mắt ửng đỏ, trong lòng cảm thấy không thể chấp nhận được.
Nàng không bị yêu long ăn thịt nhưng lại bị hắn cưỡng ép, tử cung bị rót đầy tinh dịch.
Cái kết quả này không không tốt hơn là bao.
Cũng không biết cái bụng đầy long tinh này có khiến cho nàng mang thai không, nàng không muốn bị yêu long cưỡng bức sau đó lại sinh hạ một quái vật.
Giao hợp với động vật thật hoang đường, sinh ra dị chủng, trái với luân thường đạo lý sẽ bị người đời phỉ nhổ.
Nàng không muốn sống với ánh mắt khinh thường của thế nhân.

Nàng nghe nói yêu long ăn thịt người, nhưng chưa từng nghe nói yêu long sẽ cưỡng hiếp nữ tử.
Hai tộc vốn khác biệt, hình thể khác nhau, sao có thể giao hợp được?
Nhưng nàng quả thực đã cùng rồng giao hợp, điều này thật hoang đường.
Phải mất tinh thần một hồi lâu, Dung Khanh mới tiêu hoá được việc hoang đường mà mình đã trải qua.
Không biết nàng có thể sống sót mà ra khỏi cái sơn động này hay không, tu vi nàng quá thấp không thể đánh lại yêu long này, chỉ có thể mặc hắn nhào nặn tròn méo, tuỳ ý đùa bỡn.
Nếu Đại sư huynh trở về núi, phát hiện nàng mất tích, đến đây nghĩ cách cứu viện có lẽ có thể sẽ thoát khỏi nơi này.
Trước tiên là nàng phải còn sống, chịu đựng được đến lúc sư huynh quay trở về. Nếu nàng chết, đại sư huynh trở về cứu nàng cũng vô dụng.
Nàng không biết trong lòng yêu long đối diện có tâm tư gì, nhưng nàng cảm nhận được có lúc yêu long rất muốn giết nàng.
Sát khí nồng đậm cùng ánh mắt âm hiểm không thể sai được.
Chỉ có điều rất kỳ quái là hắn không làm đến cuối cùng.
Răng nanh đều đã ở trên cổ, nhưng vẫn có thể thu hồi lại.
Yêu long này không thích ăn thịt người như lời đồn đại, nàng rơi xuống động một ngày hắn cũng không ăn nàng.
Dung Khanh thầm nghĩ may mắn, có lẽ yêu long này không thích ăn người, tất cả chỉ là lời đồn đại mà thôi.
Nàng tránh xa hắn một chút, không trêu chọc vào hắn, từ từ chữa thương, có thể tìm cơ hội trốn thoát.
Khi Dung Khanh nghiên cứu pháp thuật có học qua Tích Cốc.

Cái gọi là Tích Cốc chính là không ăn ngũ cốc, hít gió uống sương, ăn khí mà sống.
Người thành tiên, không ăn lương thực cũng không có cảm giác đói khát.
Dung Khanh không tu thành tiên, nàng dùng phương thức Tích Cốc chỉ có thể duy trì một tháng không ăn uống.
Một tháng sau nếu không ăn không uống, năng lực của nàng bị tiêu hao hết, cũng chính là sẽ chết đói.
Nếu yêu long không giết nàng, nàng chỉ có thể sống trong một tháng.
Một tháng sau Đại sư huynh cũng đã trở lại.
Dung Khanh chỉ có thể cầu nguyện yêu long này sẽ không giết nàng, để nàng có cơ hội rời khỏi nơi này.
____ hết chương 16____



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận