Chương 40: Xuất sơn.
Dung Khanh cầm túi đồ trở về phòng, nàng cởi túi, phát hiện bên trong có rất nhiều loại đồ ăn vặt, đều là đồ nàng thích ăn.
Ngoài ra còn có các trang sức khác, như cây trâm, châu thoa, khuyên tai khéo léo tinh xảo, màu sắc sáng, thật hợp với màu da trắng nõn của Dung Khanh.
Khi còn nhỏ Dung Khanh làm gãy cây trâm, hoặc là thèm ăn vặt, khi sư huynh xuống núi nàng sẽ đưa tiền để sư huynh giúp nàng mua đồ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng những thứ mà sư huynh mua thường sẽ nhiều thêm mấy đồ tốt, giá cũng cao gấp đôi.
Sau đó, nàng muốn bù thêm tiền cho các sư huynh, nhưng các sư huynh đều không nhận, họ chỉ nói rằng những đồ dư ra đều cho nàng dùng.
Bởi vì nàng ngoan ngoãn nghe lời, cho nên thưởng cho nàng.
Dung Khanh không giống khi còn nhỏ không hiểu chuyện, nàng khách sáo không nhận, nhưng các sư huynh nhất quyết nhét cho nàng.
Thời gian dài, nàng đã quen với việc nhận quà.
Bây giờ đã trưởng thành, nàng cũng không sửa được thói quen này.
Giống như khi còn bé, ca ca lớn tuổi đi xa nhà, khi trở về, sẽ cho muội muội nhỏ tuổi món quà nhỏ.
Muội muội đương nhiên là mừng rỡ nhận lấy.
Trong thời gian luyện công, Lăng Phỉ phát hiện linh lực của Dung Khanh đã tăng lên nhiều, điều này khiến hắn rất kinh ngạc.
Dẫu sao, từ khi bảy tuổi, luyện công mười năm, tu vi Dung Khanh hầu như không tăng.
Làm thế nào trong hai tháng ngắn ngủi, đã đuổi kịp ba phần công lực của hắn.
Lăng Phỉ hỏi Dung Khanh đã luyện loại bí tịch nào, Dung Khanh ấp úng nói đã tìm thấy một quyển sách cổ ở Tàng Kinh Các, chỉ thích hợp cho người tu vi thấp dùng, luyện xong tiện tay ném trở về, cũng không nhớ vứt ở nơi nào.
Nàng xoay người, hai má trắng nõn đã nhiễm một mạt ửng hồng.
Sao nàng dám nói sau khi cùng khác giới giao hợp, thải âm bổ dương, hấp thu dương tinh của nam tử, luyện hoá thành tu vi của bản thân.
Hơn nữa, còn không phải là một khác phái bình thường, mà là một yêu long hung ác.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giữa hai chủng tộc khác nhau giao cấu, kinh thế hãi tục như thế sẽ bị thế nhân phỉ nhổ, Dung Khanh không dám nói ra.
May mắn yêu long kia đã bị phong ấn, nếu nàng không nói ra thì không ai có thể biết về chuyện này.
*
Một chỗ khác, trong sơn động hôn u.
Chúc Vưu đang dùng long trảo đào đất, “Hắt xìii”
hắn đột nhiên hắt xì một cái, bụi đất văng tung tóe rồi rơi xuống đất.
Hắn đã thử rất nhiều biện pháp, mỗi ngày quy nạp khí tức, ngồi từ sáng đến tối, nhưng công lực của hắn vẫn không tăng lên một chút nào.
Dùng thân rồng đâm vào kết giới, bị làn sóng không khí cường đại dội ngược trở về, ngã trên mặt đất, đau đớn khiến hắn kêu lên.
Không thể đi lên, Chúc Vưu liền xuống dưới.
Cái kết giới này thật ra là một lồng hình bán nguyệt, hắn không tin mấy lão già kia thần cơ diệu toán như thế, bao gồm phạm vi xuống mười tám tầng địa ngục.
Những ngày qua, hắn vẫn cố gắng đào đất, muốn đào một con đường từ dưới mặt đất, thoát khỏi hang động này.
Đất phía sau hắn tích ngày càng nhiều, chất đống ngày càng cao, hố đất càng đào càng sâu.
Chúc Vưu lờ mờ nghe thấy tiếng nước chảy bên dưới, chẳng lẽ dưới lòng đất có sông ngầm?
Nếu có sông, mọi việc sẽ dễ dàng.
Có lẽ hắn có thể lặn xuống sông ngầm và bơi ra theo dòng chảy.
Chúc Vưu nghĩ đến đây càng hưng phấn, cơ thể tràn đầy khí lực, móng rồng sắc bén đào hăng say, giống như cẩu đào, đào bụi đất ra phía sau chất thành một ngọn đồi nhỏ.
Khắp hang rộng mười mét, toàn là những hố đất lớn bé, cái nông cái sâu, cảnh tượng khắp nơi hoang tàn.
Ai có thể nghĩ đến yêu long đã từng không ai bì nổi, giờ lại giống như cẩu đang không ngừng cào đất đào hố.
Chúc Vưu đào đông đào tây mất hơn một tháng, hắn đã thực sự đào được một cái động xuyên qua.
Lúc này, mặt đất đã bị hắn đào sâu năm thước.
Toàn bộ thân rồng của hắn nằm trong hố, chỉ có thể thấy cái đuôi nhọn dựng thẳng đang liên tục lắc lư.
Tiếng nước chảy róc rách càng lúc càng rõ ràng,
Chúc Vưu từ cái hố mà mình đào xuống chỉ thấy tối đen như mực.
Đây là sông ngầm sao?
Chúc Vưu đánh bạo chui xuống, nước lạnh lẽo thấm qua cổ hắn.
Hắn ở trong nước đạp vài cái, rửa sạch bùn đất bám trên thân rồng.
Hắn thả lỏng cơ thể, lặn xuống và phiêu đãng theo dòng nước
Mỗi khi trôi dạt về phía trước không xa, giống như có thứ gì đó chặn lại, không thể trôi về phía trước theo dòng nước.
Chúc Vưu dùng móng vuốt chạm vào, dường như là một rào cản vô hình.
Mấy lão già đó lại có thể đặt kết giới sâu năm thước dưới lòng đất, thật đủ tàn nhẫn.
Tuy nhiên, kết giới ở đây tựa hồ không thâm hậu, mà có chút mỏng, dùng móng vuốt là có thể chạm vào.
Chúc Vưu giơ móng vuốt, vận khởi tám phần công lực, lòng bàn tay tạo thành một vòng sáng kim sắc cường đại, liên tục xoay tròn, rồi dùng sức nện về phía trước.
"Bùm" một tiếng, kết giới trước mặt phát ra vầng sáng màu trắng bạc, nổ tung giống như đồ sứ rơi xuống đất.
Hắn xuyên qua rào chắn, bơi qua.
Chúc Vưu kinh ngạc, có nghĩa là, kết giới này đã bị phá vỡ?
Trước mặt hắn vẫn tối đen như mực, hắn không thể tìm thấy phương hướng hay lối ra, vì vậy hắn cứ để trôi theo dòng nước.
Nước chảy xuống thấp, sông ngầm này hẳn là sẽ chảy đến một hồ nước thấp bé dọc theo địa thế.
Không biết đã trôi qua bao lâu, Chúc Vưu suýt nữa thì hôn mê, “rầm” một tiếng hắn bị quăng xuống một hồ nước rộng lớn.
Hắn mở mắt, ánh nắng chói lọi rực rỡ, đã lâu chưa thấy chiếu thẳng tới.
Hắn dùng móng vuốt che đi ánh nắng mãnh liệt, sau đó chậm rãi mở mắt, nhìn thế giới tươi sáng này.
_____ hết chương 40 _____