Chào mấy bạn! Ahihi Tôi đã trở lai và hại lợi hơn xưa kkk. Hôm nay tôi được xuất viện rồi và sẽ đi học trở lại.
Nó hiên ngang bước vào lớp học của mình với năng lượng và sức sống tràn trề. Tay chống hông, tay quệch mũi một cách bụi đời. Đầu đội giời chân đạp đất. Cộng thêm ánh hào quang chiếu sau lưng nó tạo thêm cho nó trở thành một Superman
Nhưng thật sự đứng hình . Trong lớp không có một ai hết, một bóng người cũng không. Ngó đồng hồ mới có 5h30' à, phát hiện mình tới hơi sớm nên đành ngồi đợi. Chui mình vào dưới bàn giáo viên để hồi nữa chúng nó đến tạo bất ngờ. Nó ngồi trong với vẻ mặt háo hức. Không đúng mục tiêu ban đầu của mình là để tạo sự bất ngờ cho ai đó. Chỉ 2' sau khi chui vào đó nó đã gục thực sự gục, gục ngã mất rồi. Ngủ ngáy khò khò. Nó đã lầm rồi hôm nay là sáng thứ 5 buổi sáng mà 1001 HS trường Seun trông mong nhất tuần. Buổi sang duy nhất được nghỉ. Tuần nào nó cũng trông ngày này nhất. Vậy mà ... ! Haizz nó lai quên mất. Sau khi nhập viện tới giờ, đầu óc nó có hơi lú lẩn thì phải. Hạn hán lời!
12h nắng chang chang, chói chang. Trời nóng hừng hực, đến cả mấy bé cá trong hồ cũng toát mồ hôi hột với cái thời tiết khắc nghiệt này. Nó đang mơ mình được tung tăng trên bãi biển xanh thăm thẳm. Được ăn toàn là sơn hào hải vị! Tôm hùm thì to ơi là to! Ngon ơi là ngon! Ngọt ới là ngọt! Vạy mà từ đâu một cơn đại hồng cát lao tới nhấn chìm nó xuống bãi cát mênh mông đó!
- Đồ ăn mi đừng bỏ ta
Nó lấy tay quơ quơ trên không trung
Nó chợt tỉnh giấc và chợt nhận ra đây chỉ là một giấc mơ. Chui ra khỏi cái bàn nóng hừng hực này. Đến bây giờ vẫn chưa đứa nào tới trường. Bực mình quá! Nóng quá! Đói quá! Khát quá! Nó quyết định một cách thật đúng đắn đó là xuống căn tin trường.
Đứng trước quầy bán nước thì ... má ôi trai đẹp! Nhìn quen quá! ( tg: thấy sang bắt quàng làm họ hả má =.=). Áo sơ mi trắng, quần tây đen, mái tóc màu ánh kim bay bay trong gió kèm theo nụ cười giết người ấy thì ... ôi mạ ơi... ông trời làm sao có thể sinh ra một người hoàn hảo thế này hợ ông trời!
Anh quay lại nhìn nó, nở một nụ cười mê li hồn . Thần linh ơi! Người hãy giết con đi! Tim nó đập thình thịch.
- Sao em tới sớm thế?
Vẫn giọng nói lịch lãm ấy! Minh Hạo nói với nó
- Em tới từ sớm để tao cho mấy đứa lớp em bất ngờ. Mà không biết tụi nó làm quái gì mà bây giờ vẫn chưa tới
Nó nhăn mặt tỏ vẻ bất mãn
- À mà chắc có điều này em không biết nhỉ? Hôm nay là thứ 5 đó cô bé
Anh cười xoa đầu nó
- The Fuck ?
Nó há hốc mồm, quên mất hôm nay thứ 5 mất mặt quá!
- Anh thấy em nên sửa lại đại từ thể hiện sự bất ngờ của mình đi! Anh là hội trưởng đội sao đỏ của trường, gặp trường hợp nhu vậy, em hỏi anh phải làm thế nào cho phải phép đây.
Anh nghiêm mặt lại
- Em xin lỗi!
Nó lí nhí
- Không sao , em cứ từ từ!
Anh vẫn cười
- À anh có kết quả kiểm tra đợt thi kì I vừa rồi nè, anh mới vừa nhận em có muốn xem không?
- Kiểm tra học kì I ? Có sao?
Nó đăm chiêu nhớ lại
- Anh nghĩ sau này không nên hỏi em bất cứ điều gì!
Anh nhìn nó đề phòng
- Hihi! Anh thích loại con gái như thế nào ạ?
Nó vừa dứt câu hỏi của mình thì chợt nhận ra mình quả là điên rồ! Hỏi một câu không đâu vào đâu, chẳng liên quan gì cả! Như vậy chẳng khác nào là vạch áo cho người xem lưng
Nhìn vẻ mặt đăm chiêu của anh nhìn mình nó ngại quá vớ đại danh sạch bằng xếp hạng hồi nãy anh mới giới thiệu.wow thật bất ngờ Mỹ Anh mới vào trường mà lọt vào top 5 của trường rồi! Vũ và Thanh chỉ xếp hạng trong top 10 thôii. Con Ân, hắn và anh đây thì đồng hạng 1 trong khối 12 quả là nhân tài
- Như em chẳng hạng
Anh xoa cằm nhìn nó. Mợ nó chứ cứ như vầy không biết nó làm sao mà sống nữa
- Đùa em đấy! Để xem mẫu người lí tưởng của anh à? Dễ thương là được rồi không cần phải đẹp nghiêng thành nghiêng nước ( mình có : nó nghĩ ), vui tính ( minh có : nó vẫn tiếp tục mơ tưởng ), không noi chuyện quá thô tục ( từ từ sửa: nó nghĩ), và quan trọng nhất là phải thông minh và học giỏi.
Anh vừa dứt câu thì nó đứng hình. Tay đang đặt trên vị trí hết sức là cao cả của cuốn sổ. Tên của bạn đội sổ dễ thương nào đó không ai khác chính là NÓ
Cuốn sổ trên tay nó rơi xuống đất ...