Đồ Đằng

- Không, ngươi không thể tự mình ra tay. –Phu nhân Susan không cam tâm nắm chặt nắm tay:
- Thấy ánh mắt đại diện các nơi lúc vừa rồi chứ? Cơn giận nhiều người khó phạm vào, chúng ta công khai sát hại Welen vào lúc ấy chỉ sẽ hoàn toàn chọc giận đại diện các nơi, dẫn tới sự phản kháng của liên hợp 103 thế lực.
- Vậy chúng ta…
- Chúng ta có thể mượn đao giết người.
Phu nhân Susan chỉ vào tấm bản đồ thành Thái Dương treo trong phòng hội nghị:
- Ta lần này triệu tập tất cả thế lực thành Thái Dương liên hợp lại hoan nghênh Julian, nhưng gia tộc Sheffied ỷ vào mình có thứ hai và thứ ba trên Đồ Đằng Phổ thành Thái Dương, công khai cự tuyệt lời mời của ta. Sorent, ngươi cam tâm cứ thế buông tha cho gia tộc Sheffied ư?
- Phu nhân, ý của ngài là…
- Chúng ta có thể một tiễn hạ hai chim: bước đầu tiên, lợi dụng gia tộc Sheffied tiêu diệt Welen.
Phu nhân Susan cười nói:
- Gia tộc Sheffied sớm đã muốn thôn tính lãnh địa của Welen, chúng nhất định sẽ thừa cơ Welen trọng thương, ngầm thôn tính nông trường Wester. Chúng ta chỉ cần dâng Welen đến bên miệng hổ gia tộc Sheffied này…. Gia tộc Sheffied sẽ chủ động giúp chúng ta cắn chết Welen!
- Còn về làm sao dâng Welen tới miệng hổ thì…
Phu nhân Susan ngó qua cảnh sắc ngoài cửa sổ:
- Sorent, Welen rất bất mãn điều kiện tá túc phải không? Vậy ta sẽ đổi cho nàng một chỗ ở khác đi, đổi đến quảng trường số 6, sau đó tùy tiện tìm vài người… tiết lộ địa chỉ của Welen cho gia tộc Sheffied.
- Phu nhân, ngài quá độc ác.
- Độc ác? Được rồi, ta chẳng ngại độc ác hơn chút nữa! Bước thứ hai kế hoạch của ta là:
- Sorent, ngươi hãy giám sát chặt chẽ nhất cử nhất động của gia tộc Sheffied. Một khi họ động thủ sát hại Welen thì hãy lập tức điều động quân đội chờ lệnh của ta.
Susan cười lạnh nói:
- Đại diện các nơi tận mắt thấy ‘gia tộc Sheffied sát hại Welen’, nhất định sẽ đầy căm phẫn, chúng ta có thể đứng ra vào lúc này, mượn danh nghĩa ‘thay Welen báo thù’ kêu gọi họ liên quân tấn công gia tộc Sheffied, diệt trừ sạch sẽ đại hoạn này!
oOo
‘Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ sau lưng’. Kế hoạch móc xích chặt chẽ với nhau, mục tiêu hướng thẳng về hai thế lực lớn là nông trường Wester và gia tộc Sheffied. Kế hoạch của phu nhân Susan có thể nói là nham hiểm đến cực điểm.
Mà lúc này Welen còn không biết nàng sắp nghênh đón đợt truy sát điên cuồng từ gia tộc Sheffied, nàng còn đang bận làm dịu lửa giận từ người nhà mình.
- Tiểu thư, ngài vì sao phải nhường đất? Các huynh đệ theo ngài nhiều năm như thế, nguy hiểm gì đều không sợ nhưng chưa từng phải chịu điều tệ hại này!
Vừa rời khỏi phòng hội nghị, một tay sai của nông trường Wester vội vã hét to.
Lão quản sự luôn chín chắn lão luyện cũng nóng nảy:
- Tiểu thư, chúng ta hiểu nỗi khổ trong lòng của ngài, cũng biết nhường đất là hành động bất đắc dĩ, nhưng… nông trường Wester là cơ nghiệp cha ngài để lại đó. Chúng ta có thể chết trận, có thể đánh đến chỉ còn lại một binh một tốt, nhưng chúng ta… chúng ta không thể dâng tâm huyết của lão chủ nhân không công tặng người ta chứ!
- Các ngươi… các ngươi…!
Welen chỉ vào mũi người nhà mình muốn chửi ầm lên. Nhưng thương thế nghiêm trọng khiến lời của nàng biến thành một ngụm máu tươi, ‘Phụt’ phun lên mặt Giang Nam.
Mọi người sợ tới mức vội vã tới cấp cứu.
- Cút, không cần các ngươi cứu ta! Các ngươi không phải đều rất can trường sao? Chửi mắng đi, có gan thì tiếp tục chửi lão nương đi!
Welen lấy lại sức nói:
- Một lũ ngu dốt vong ân phụ nghĩa, lão nương lao tâm vì các ngươi, các ngươi… các ngươi không ai có thể hiểu rõ ý tứ chân chính của lão nương sao?
- Tiểu thư, ý ngài là…
Welen chẳng còn tâm tình giải thích cặn kẽ:
- Chẳng muốn nói với các ngươi. Cút, lập tức cút ngay đi! Lola, ngươi cầm chìa khóa của ta về nông trường lấy bản đồ núi Longinus. Ba vị quản sự, các ngươi dẫn tay sai chuẩn bị nghi thức cắt đất…
Welen dùng một chuỗi mệnh lệnh đuổi mọi người, nhưng ngay khi Giang Nam cũng muốn rời đi thì nàng bỗng vẫy tay về phía Giang Nam:
- Roddy, ngươi… Ở lại với ta được không?
Giang Nam thừ ra:
- Tiểu thư…
- Câm miệng!
Welen giơ tay lên, trước kia nàng vụt Giang Nam chính là tư thế này, nhưng lần này tay Welen lại vắt lên vai Giang Nam.
Nàng sắc mặt đau khổ dựa vào người Giang Nam:
- Roddy, thấy bộ dạng vừa rồi của ta ngươi có phải cho rằng ta là một đứa con gái đã điên, đã cộc cằn không thể thuyết phục rồi chăng?
- Nói thật à?
Welen gật đầu.
- Được rồi! –Giang Nam vẫn là dáng vẻ ‘trời có sụp xuống, chỉ cần mặt trời còn đó, ta vẫn tiếp tục phơi nắng’. Nói thật thì… tiểu thư, ta chỉ là một nô lệ, ta không có tư cách bình phẩm hành vi của ngài. A, nếu ngài hỏi ta giết heo thế nào, nuôi heo ra sao thì ta còn có thể nêu cho ngài một vài đề nghị vô cùng hay ho.
- ….
- Ngươi xem đây là lời thật gì chứ?
Trên gò má thanh tú của Welen bỗng lăn xuống hai dòng lệ trong veo:
- Ta muốn một câu thật lòng của ngươi… lại khó đến như thế ư?
- Bình tĩnh, tiểu thư Welen, ta gánh không nổi cái tội danh ‘hận ngài’ này đâu.
- Bỏ đi, ngươi hận ta cũng được, không hận ta cũng chẳng sao, ta chỉ muốn nói một vài chuyện…
Welen hệt như một đứa bé chịu ủy khuất, cần tìm cấp bách một chỗ dựa để nói ra suy nghĩ thật sự của mình:
- Thấy ta mấy ngày nay làm càn, đám quản sự và tay sai nhất định đang nghĩ: con bé này nhất định đã điên rồi… Nhưng họ không hiểu cục thế thành Thái Dương hiện tại, họ vĩnh viễn không thể hiểu cách làm của ta!
- Thành Thái Dương phát triển đến ngày hôm nay, đã trở thành cục diện giằng co giữa ta và Susan, ta muốn lãnh địa của Susan, ả cũng muốn lãnh địa của ta.
- Susan có được cao thủ như Sorent, thực lực vượt xa ta nhưng ta cũng có ba ngàn lao động cường tráng, chưa chắc đã e sợ Susan. Chúng ta đã giằng co ở thế cân bằng trọn hai năm.
- Nhưng vào mấy ngày trước quản gia Gigi lại mang đi hai ngàn tráng hán từ chỗ ta, phá tan thế cân bằng này…
Welen cười khổ nói:
- Phu nhân Susan chẳng phải con ngốc, ả nhất định sẽ thừa cơ để thâu tóm nông trường của ta! Ta cũng không phải đứa ngu: ta lập tức ý thức được chỉ dựa vào thực lực của nông trường đã không đủ để chống lại phu nhân Susan. Chúng ta buộc phải mau chóng tìm được một chỗ giúp đỡ cường đại.
- Nhưng con mẹ nó..!
Welen tức giận chửi:
- Lão nương phát thư cầu cứu cho hơn hai mươi bằng hữu, ngươi đoán lũ ti tiện xưng huynh gọi đệ với ta kia nói gì không? Chúng nó, thế lực của phu nhân Susan thực sự quá lớn, chúng không dám phiêu lưu mạo hiểm cửa nát nhà tan tới giúp ta!
- Bình tĩnh, tiểu thư Welen. –Giang Nam chịu thua lắc đầu:
- Đây là lẽ thường tình của nhân loại.
- Ta hiểu, ta cũng không trách đám bạn bè ấy, họ cũng có chỗ khó xử của mình… -Welen cay đắng nói:
- Ta không giành được sự giúp đỡ từ đám bằng hữu, nghĩ đi nghĩ lại ta… ta chỉ có thể cầu viện về phía tổng bộ gia tộc thôi.
Tổng bộ gia tộc?
Giang Nam từng nghe nói qua quan hệ giữa nông trường và tổng bộ:
- Tiểu thư, theo ta được biết, tổng bộ gia tộc thường thường sẽ không để ý đến sống chết của chúng ta.
- Đúng vậy, họ ‘thường thường’ sẽ không để ý chúng ta. Nhưng nếu ta tạo ra một tình huống ‘không hề tầm thường’ thì sao?
Welen lộ ra thần sắc quyết liệt:
- Roddy, cha ta là con tư sinh của gia đốc, ta cũng xem như cháu gái ruột của gia đốc. Nếu ta bị người ta ép đến nước mất sạch mặt mũi, thậm chí bị người ta giết, ngươi nói xem… Tổng bộ gia tộc có vì ta báo thù hay không?
Giang Nam đột nhiên cả kinh:
- Cho nên ngài…
- Cho nên ta vừa vào thành liền trở chứng. Cho nên ta khi quyết đấu bèn cố ý thua Victor, để mình thân mang trọng thương! Cho nên ta ở trước mặt Susan biểu hiện ra vẻ nhẫn nhịn, nhường đất, ép Susan kiêng kị ta, giết chết ta!
Welen khóc không thành tiếng:
- Chỉ cần ta chết đi, tổng bộ gia tộc sẽ phái người để bảo vệ nông trường, tâm huyết cả đời của cha ta… Cũng được bảo vệ…
- Susan tuyệt sẽ không tưởng được, ta lại dùng cái mạng mình để tính kế nàng!
Giang Nam rất lâu không nói thành lời.
Welen tựa vào ngực Giang Nam:
- Sao lại không nói gì, trong lòng ngươi đang mắng ta là đứa ngốc phải không?
- Không, ta đang nghĩ, chúng ta còn chưa tới nước cùng đường, ‘Giáo Sư’ mới xuất hiện còn chưa thuộc về thế lực nào, nói không chừng…
Giang Nam muốn nói:
- Nói không chừng Giáo Sư có thể mang tới cho chúng ta vài sự giúp đỡ khó lường.
Nhưng đúng vào lúc lời hắn còn chưa ra khỏi miệng thì:
- Tiểu thư, tiểu thư!
Vẻ mặt quản sự nông trường đầy vui mừng chạy tới:
- Tiểu thư, tôi vừa rồi từ người hầu của nông trường Susan tranh cãi một hồi, chúng đáp ứng đổi chỗ ở cho ngài. Chỗ ở mới ở ngay tại quảng trường thứ sau an tĩnh nhất, có lợi cho ngài trị thương nhất.
- Ừm, tới quảng trường thứ sáu thôi.
Trong đôi mắt đẹp của Welen lộ ra một tia khẳng khái…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui