Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Một vài tầng lớp cấp cao nhà họ Diệp mặt đen lại.

Nhà họ Diệp bây giờ ngay cả nhân viên phục vụ khách sạn cũng dám khinh thường sao?

“Mấy người nói bậy bạ gì vậy?”

Diệp Như Ca nóng nảy.

Đang định nổi giận.

“Gâu gâu gâu!”

Đột nhiên.

Một tràng tiếng chó sủa truyền tới.

Mọi người quay đầu nhìn lại, sắc mặt biến đổi.

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên dắt theo một con chó săn và đám gia đinh không chút kiêng kỵ đi tới.

Chính là Tần Vinh An!

Nhà họ Tần và nhà họ Diệp luôn luôn bất hòa.

Trước khi nhà họ Diệp sa sút, không biết đè ép trên đầu nhà họ Tần trong bao lâu.

Bây giờ có cơ hội tốt như vậy, Tần Vinh An sao có thể bỏ qua?

Tần Vinh An dắt chó săn một cước đạp vào tiệc rượu: “Aiz ya, xin lỗi”.

“Vô tình đụng trúng tiệc rượu của các người!”

Gâu!

Chó săn rất thông minh, nhào qua ăn ngấu nghiến.

Tần Vinh An cười: “Yo, vị tiệc mừng thọ 100 tuổi của Diệp Công không tệ nha, chó nhà tôi rất thích ăn”.

Soạt!

Trong mắt đám người nhà họ Diệp đầy tia máu!

Tiệc rượu là để con người thưởng thức.

Tần Vinh An lại so sánh mọi người như con chó nhà ông ta?

Thật ức hiếp người quá đáng!

Một tướng quân Long Hồn đi ra, vẻ mặt đầy tức giận: “Tần Vinh An, ông có ý gì hả?”

“Cho dù nhà họ Diệp lụi bại, thì ông cũng không thể sỉ nhục được!”

Tần Vinh An lạnh lùng nhìn người này: “Tôi nhận ra anh, Lý Kính Phúc phải không?”

“Nghe nói anh sống rất tốt ở Long Hồn, lúc khác tôi sẽ nhắc một tiếng với chú của tôi”.

Rồi ông ta cười đầy ý sâu xa: “Chăm sóc anh thật tốt”.

“Ông!”

Vẻ mặt Lý Kính Phúc biến sắc.

Muốn gây khó dễ cho mình ư!

Đám người nhà họ Diệp cũng vô cùng tức giận.

“Ha ha ha!”

Tần Vinh An ngửa cổ cười lớn, nhìn vào trong đại sảnh: “Diệp Công, con chó nhà tôi thích ăn đồ tiệc rượu của nhà ông, ông không để bụng, cho nó ăn nhiều chút chứ?”

Phập!

Diệp Cấm Thành ngồi trong hội trường đập bàn đứng lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui