Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

“Suýt!”

Nước trà nóng khiến Tần Tướng Thần lóng ngóng run tay, chén trà rơi xuống đất.

“Rắc” một tiếng vỡ tan.

Tần Tướng Thần cau mày, có dự cảm không tốt.

Đúng lúc này.

“Ông chủ, không hay rồi, mọi việc không ổn rồi!”

Quản gia kinh sợ chạy vào, sắc mặt tái nhợt, cơ thể cũng run bần bật.

Tần Tướng Thần lạnh giọng hỏi: “Có việc gì mà gấp như vậy? Ông gặp ma hả!”

Quản gia quỳ xuống đất: “Ông chủ, xảy ra chuyện rồi!”

“Cậu chủ chết rồi”.

“Cái gì?”


Tần Tướng Thần suýt nhảy lên, ông ta nổi giận hét lớn: “Mẹ kiếp, ông nói cái gì hả? Con trai tôi Vinh An chết rồi?”

“Nếu ông lừa tôi, tôi giết cả nhà ông!”

Quản gia khóc mếu máo: “Ông chủ, tôi đâu dám lừa ông”.

“Cậu chủ làm theo kế hoạch của ông, đến hội trường mừng thọ của Diệp Lăng Tiêu”.

“Nhưng Diệp Bắc Minh đột ngột xuất hiện, chúc thọ Diệp Lăng Tiêu, còn tát chết cậu chủ”.

“Ông nói cái gì? Diệp Bắc Minh?”

Đồng tử của Tần Tướng Thần co mạnh lại, sợ đến trái tim run run.

“Phụt!”

Phun ra ngụm máu tươi, ngã thẳng xuống đất.

“Ông chủ, ông chủ, người đâu mau đến đây!”

Nhà họ Tần hỗn loạn.




Cùng lúc đó.

Tộc Tiêu – gia tộc người canh giữ ở một nơi Long Quốc,

Tin tức được truyền về, một ông lão mở mắt, khuôn mặt của ông ta như thương long.

Hung bạo!

Lạnh lùng!

Uy nghiêm!

Khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng: “Ồ? Tôi đã phế Diệp Lăng Tiêu, đã từng nói không cho phép bất kỳ bác sĩ nào cứu ông ta!”

“Vậy mà Diệp Bắc Minh còn cứu ông ta?”

“Nực cười!”

“Ha ha ha! Người mà tôi đích thân ra tay phế bỏ, trên thế giới này còn có người dám cứu?”

Tiếng cười của ông lão vang vọng khắp trong gia tộc.

Đột nhiên.

Một thông tin khác được truyền về: “Lão tổ, đã điều tra được thông tin của người diệt nhà họ Long”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận