Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Nói cách khác.

Diệp Bắc Minh phải đánh bại liên tục năm người thủ hộ trên đài võ đạo.

Mà năm người bọn họ lại là năm Võ Thánh đỉnh phong.

Thắng cả năm trận mới tính là chiến thắng trận chiến Long Môn.

Sau khi thư ký Tiền nhận được tin thì bị dọa hết hồn.

Anh ta cho rằng Diệp Bắc Minh sẽ chùn bước.

Vãi cả!

Năm người canh giữ!

Năm Võ Thánh đỉnh phong!

Có là thần thì cũng chết chắc thôi.

Càng đừng nhắc tới Diệp Bắc Minh mới hai mươi ba tuổi, năm năm trước vẫn còn là một tên ăn hại không biết tu luyện.

Năm năm sau, cho dù thực lực của anh có nghịch thiên đến đâu đi chăng nữa thì có thể đánh bại năm người canh giữ cùng lúc hay sao?

Quả đúng là chuyện lạ ngàn năm có một!

Thư ký Tiền hít một hơi thật sâu rồi nói: “Long Soái, chuyện này chúng tôi có thể đi đàm phán với người canh giữ!”

“Ngài không cần lộ diện đâu, chúng tôi sẽ cố gắng buộc bọn họ đóng trận chiến Long Môn trên đài võ đạo…”

Diệp Bắc Minh ngắt lời anh ta, bình tĩnh hỏi: “Anh chỉ cần nói cho tôi biết là năm người canh giữ nào thôi!”

Thư ký Tiền nghiêm nghị nói: “Đó là nhà họ Long, nhà họ Tần, nhà họ Tiêu, nhà họ Phương và nhà họ Chu!”

“Chẳng phải nhà họ Long đã diệt vong hay sao?”

Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Thư ký Tiền trầm giọng nói: “Cấm địa của nhà họ Long đúng là đã bị ngài diệt, nhưng ở thể giới bên ngoài vẫn còn những thành viên khác của nhà họ Long sống sót!”

“Em trai của lão tổ Long Hiên Viên của nhà họ Long, Long Vô Nhai vẫn còn sống!”

“Tôi biết rồi”.

Diệp Bắc Minh bình tĩnh gật đầu.

Dựa vào cảnh giới Võ Tông hiện tại của anh thì nếu đồng thời đối đầu với năm vị Võ Thánh đỉnh phong thì có lẽ hơi nguy hiểm.

Nhưng mà.

Nếu đã chơi một chọi một.

Thì anh không hề khiếp sợ.

Thậm chí, không cần tháp Càn Khôn Trấn Ngục ra tay nữa.

“Nói với bọn họ rằng tôi sẽ tham dự trận chiến Long Môn kia!”

Diệp Bắc Cực quyết định.

Rồi anh cúp điện thoại.

“Cái gì?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui