Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Mặc dù không lớn, nhưng trông rất sống động.

Loại nước rất tốt, vô cùng sáng.

Hơn nữa còn mang màu xanh đế vương!

Đây là phỉ thúy cực phẩm!

Đột nhiên, giọng nói tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Nhóc con, mặt dây chuyền này không đơn giả!”

“Sao thế?”

Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động.

“Phía trên này có phong ấn!”

“Phong ấn?”

“Không sai, cần sức mạnh huyết mạch mới có thể được”.

“Chẳng lẽ Tôn Thiến…”

Diệp Bắc Minh cả kinh.

Anh kinh ngạc nhìn Tôn Thiến.

Tôn Thiến nghi ngờ: “Sao vậy? Anh… anh không muốn sao?”

Cô ta có chút thất vọng.

Đây là thứ đồ cô ta trân quý nhất, chẳng lẽ Diệp Bắc Minh không thích mình?

Vậy tại sao anh lại nói ra mấy lời vừa rồi?

Chẳng lẽ chỉ để an ủi, thương hại cô ta?

Nghĩ đến đây, Tôn Thiến lại đau lòng.

Diệp Bắc Minh liền vội vàng giải thích: “Tôn Thiến, tôi không phải có ý đó, mặt dây chuyền này của cô quả thật là mẹ cô để lại?”

“Đúng vậy”.

Tôn Thiến gật đầu.

Diệp Bắc Minh lại hỏi: “Cô biết lai lịch của mặt dây chuyền này không?”

Tôn Thiến suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Cái này tôi cũng không biết, mẹ chỉ nói với tôi, nhất định phải bảo vệ nó thật tốt”.

“”Không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không được lấy ra”.

“Nếu như có người muốn cướp nó, vậy thì cho bọn họ, không được khiến mình bỏ mạng vì thứ đồ này”.

Diệp Bắc Minh lúc này liền hiểu ra.

Mẹ của Tôn Thiến chắc chắn biết mặt dây chuyền này không tầm thường.

Anh nghiêm túc nói: “Tôn Thiến, mặt dây chuyền này chôn giấu bí mật của mẹ cô”.

“Cái gì?”

Tôn Thiến ngây người.

Diệp Bắc Minh nói: “Tôi có thể thử giúp đỡ cô giải trừ phong ấn trên mặt dây chuyền, nhưng cần máu tươi của cô, cô chịu được chứ?”

Tôn Thiến không chút do dự gật đầu: “Có thể”.

“Được!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui