Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ




Bởi vì ba chữ này, mấy năm nay Trần Vô Diễn không biết âm thầm săn giết bao nhiêu người tên là Diệp Bắc Minh.

Lần này!
Sau khi nghe được ba chữ Diệp Bắc Minh này, mí mắt Trần Vô Diễn giật mạnh: “Đá Hỗn Độn giáng từ ngoài bầu trời xa xôi xuống đã biết tên người này từ một triệu năm trước, rốt cuộc báo hiệu cho điều gì?”

Rời khỏi sơn cốc xong.

Diệp Bắc Minh chắc chắn Thánh nữ Tổ Long điện không thể đuổi kịp, bèn dừng lại.

“Tháp nhỏ, Ma Uyên đã bị bố tôi phong ấn, có cách gì để tiến vào Ma Uyên không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mỉm cười: “Nếu bản tháp chưa khôi phục một phần trăm thực lực, nói không chừng thật sự sẽ có chút phiền phức!”
“Có điều bây giờ, bản tháp có một cách!”
Diệp Bắc Minh nhanh chóng hỏi: “Cách gì?”
“Trong tay cậu vẫn còn có một khối Thăng Long lệnh đúng không?”
“Đúng!”
Diệp Bắc Minh khoát tay, một lệnh bài hình rồng xuất hiện trong lòng bàn tay.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Rót chân nguyên vào!”
Diệp Bắc Minh không chậm trễ, làm theo.

Chân nguyên rót vào Thăng Long lệnh, một cánh cửa không gian trống rỗng hiện ra, hút Diệp Bắc Minh vào trong đó.

Một lát sau.

Diệp Bắc Minh đặt chân lên một đài cao được chín mươi chín điêu khắc Chân Long bảo vệ xung quanh!
Long đài!
Nơi đây có thể tiến vào chiến trường Thái Cổ.

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Tháp nhỏ, chúng ta tới nơi này làm gì?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: “Long đài được coi như một trạm dịch không gian tại ba ngàn thế giới, chiến trường Thái Cổ, Thánh Vực, Ma Giới, thế giới Cao Võ!”
“Theo long đài đi bất kỳ một thế giới nào đều vô cùng thuận tiện”.

“Hiện tại việc cậu cần làm chính là tìm được tọa độ không gian yếu nhất đi về hướng Ma Uyên, chỉ cần đánh nát nó là có thể tiến vào!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Được, để tôi tìm thử xem!”
Anh nhắm mắt lại, cảm nhận xung quanh.

Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh cảm thấy có người đang rình coi mình, bỗng mở choàng mắt.

Cách anh khoảng mười mét, một thiếu nữ tràn đầy sức sống nhảy chân sáo đi tới!
Thiên vương cái địa hổ, thân cao một mét rưỡi.

Bảo tháp trấn hà yêu, loli có eo thon.

Đôi mắt đẹp ngây thơ, khuôn mặt trắng bóc không tì vết như trứng gà!
Mặc dù dáng người thấp bé, nhưng khuôn mặt lại cực kỳ nghiêng nước nghiêng thành.

“Cô là ai?”
Diệp Bắc Minh giật mình!
Nơi này là long đài, không thể nào có người đột nhiên xuất hiện được!
Chưa nói đến việc thiếu nữ này xuất hiện đột ngột, ngay cả tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng không phát hiện ra!
Khuôn mặt cô gái kiêu căng: “Tôi đang muốn hỏi anh là người thế nào đây!”
“Nơi này hiện tại phải không có người chứ!”
“Chàng trai kia, anh tới từ đâu? Mau nói cho bà cô nghe!”
“Trên người có bảo bối gì, giao hết ra đây cho tôi!”
Thiếu nữ duỗi một bàn tay nhỏ ra, bi bô nói: “Cướp đây!”
Nhìn dáng vẻ của cô gái thì không giống nói đùa!
Con ngươi của Diệp Bắc Minh đọng lại, sát ý dần ngưng tụ: “Tháp nhỏ, nếu tôi bộc phát toàn lực thì có thể chém giết cô gái này không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng nhắc nhở: “Nhóc, tuyệt đối đừng làm như vậy!”
Diệp Bắc Minh ngẩn ngơ: “Vì sao chứ?’
Lần đầu tiên anh cảm nhận thấy tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng đến vậy!
Tháp nói tiếp: “Thiếu nữ này thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, nhưng thực lực lại kinh khủng hơn nhiều bất kỳ kẻ nào cậu từng thấy!”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Ngay cả ông cũng nói vậy à? Mạnh thế nào?”
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục cứng lại: “Nói thật, nếu cô ấy có ý định giết người!
“Chỉ cần tùy tiện thổi một hơi, lập tức giết chết cảnh giới Siêu Phàm!”
“Nếu như tôi bộc phát hết sức lực, với thực lực cảnh giới Giới Chủ của cậu cũng có thể khiến cô ấy bị thương nặng, nhưng tuyệt đối không giết chết cô ấy được!”
“Thậm chí bị cô gái này nhận thấy được sự tồn tại của bản tháp!”
“Hít hà!”
Diệp Bắc Minh âm thầm hít sâu một hơi.

Đây là lần đầu tiên anh nghe nói có người có thể cảm nhận được sự tồn tại của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Khó trách tháp nhỏ ngưng trọng đến thế!
“Cô gái này trông nhỏ như vậy, thật sự khủng bố đến mức đấy sao?”
“Chẳng lẽ người tu võ đứng đầu đều có thể cảm giác được ông tồn tại?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục quả quyết trả lời: “Không! Thiếu nữ này rất đặc biệt, là một loại thể chất Thông Linh!”
“Cô ấy có thể nhạy cảm cảm giác được rung động từ các loại sức mạnh khác nhau.

Còn những người tu võ khác dù có cao hơn cô ấy mấy cấp bậc, cũng không thể biết được sự tồn tại của bản tháp!”
Nghe được lời giải thích này.

Diệp Bắc Minh hơi thở phào nhẹ nhõm!
Nếu người tu võ đứng đầu khác có thể tùy ý cảm nhận được sự tồn tại của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, anh sẽ gặp nguy hiểm!
“Này!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui