Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Người làm nhà họ Ngô tới bẩm báo.

“Cái gì?”

Ngô Tố Hải và Ngô Khinh Diên biến sắc: “Đi, mau đi xem!”



Diệp Bắc Minh đang giao dịch với tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

“Nhóc con, tu bổ kiếm Đoạn Long nào có đơn giản như vậy?”

“Lấy được Hỗn Độn Hắc Kim còn lâu mới đủ, kim loại này chỉ có dùng dị hỏa mới có thể hòa tan nó!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích.

Diệp Bắc Minh nghi ngờ: “Dị hỏa là gì?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Mấy loại ngọn lửa bản nguyên nhất giữa thế gian, ở địa cầu hình như không có”.

Khóe miệng Diệp Bắc Minh co lại: “Mẹ kiếp! Ông chọc tôi à?”

“Vì vậy, tôi chỉ lấy được một cục sắt, không thể luyện hóa?”

Tháp Càn Khôn Ngục có chút ngượng ngùng: “Khụ, chính là ý này”.

Lúc này.

Phương Ngọc Lâu một cước đá văng của phòng bao.

Xông vào!

Diệp Bắc Minh vốn đang tưc giận, Phương Ngọc Lâu còn không biết sống chết, trực tiếp đụng vào họng súng.

“Cút!!!”

Quát lớn một tiếng.

Cách không đánh ra một quyền!

“Thiếu gia, cẩn thận!!!”

Hai Võ Đế sơ kỳ cảm nhận được khí tức khủng khiếp, điên cuồng xông tới, chặn trước người Phương Ngọc Lâu.

Phụt!!!

Một tiếng rên vang lên, hai Võ Đế sơ kỳ bị một quyền đánh thành sương máu.

Phương Ngọc Lâu giống như chó chết bay ra ngoài, gân mạch toàn thân nát hết.

Hai bố con Ngô Tố Hải và Ngô Khinh Diên vừa xuất hiện, đúng lúc nhìn thấy cảnh này!

“Rít!”

Hít một hơi lạnh, da đầu tê dại như sắp nổ tung.

Ngô Khinh Diên trợn tròn mắt: “Chẳng lẽ anh ta thật sự là sát thần Diệp Bắc Phong?”

“Cái gì? Sát thần Diệp Bắc Phong?”

Ngô Tố Hải mặt đầy khiếp sợ: “Con gái, xảy ra chuyện gì vậy?”

Ngô Khinh Diên nói ra chuyện Diệp Bắc Minh tự xưng là sát thần Diệp Bắc Phong.

Toàn thân Ngô Tố Hải ngây ra!

Giờ phút này.

Diệp Bắc Minh bước ra, đứng trước mặt Phương Ngọc Lâu.

Toàn thân Phương Ngọc Lâu sợ choáng váng, hắn nói trong sợ hãi: “Xin lỗi, tôi… tôi không biết anh nóng tính như vậy, tôi sai rồi… tôi thật sự sai rồi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui