Một kiếm chém xuống!
Trần Huyền Lễ vô cùng dữ tợn: “Tới là tốt! Ha ha ha!”
“Tên nhãi, lão phu là võ thể song tu!”
“Chỉ dựa vào thanh kiếm nát của mày mà cũng muốn giết tao?”
Giọng điệu ông ta ngạo mạn!
Nội lực trong cơ thể và chân nguyên điên cuồng cuộn trào, đánh ra một kích cực mạnh, hung hăng đập về phía kiếm Đoạn Long!
Nếu như không ngoài dự đoán, thanh kiếm nát này và Diệp Bắc Minh sẽ vỡ vụn trong nháy mắt.
Bùm!
Trong nháy mắt Trần Huyền Lễ và kiếm Đoạn Long tiếp xúc, một cơn đau nhức nhối truyền tới.
Hai cánh tay của ông ta lại trong nháy mắt hóa thành sương máu!
Sau đó.
Kiếm Đoạn Long tiếp tục rơi xuống!
Chém trên bả vai ông ta.
Một tiếng ‘răng rắc’ giòn dã, bả vai và xương lồng ngực đều nổ ầm.
Diệp Bắc Minh bật cười: “Ông là võ thể song tu, tôi chính là y, võ, thể, dược, châm, khí, đan… toàn năng!”
“Mày…”
Trần Huyền Lễ há to mồm.
Phụt!
Toàn thân bị kiếm Đoạn Long chém thành sương máu!
Kiếm khí kiếm Đoạn Long chém ra, Trần Huyền Lễ có thể ngăn cản.
Nhưng ông ta lại không ngăn được bản thân kiếm Đoạn Long!
“A… Trần quốc sư, chết… chết… chết… chết rồi!
“Tại sao có thể như vậy, Trần quốc sư bị sát thần một kiếm giết chết!”
“Chẳng lẽ ông trời muốn lấy mạng của đế quốc Thanh Long?”
Nhìn thấy Trần Huyền Lễ chết, một vài cấm vệ quân vây xem gần đó sợ phát điên.
Bọn họ vứt mũ khí giới áo giáp, điên cuồng chạy ra ngoài hoàng cung!
…
Tin tức truyền về điện Kim Loan.
“Bệ hạ, đại quốc sư bị Diệp Bắc Phong một kiếm giết chết!”
Bên trong điện Kim Loan yên tĩnh không một tiếng động!
Mọi người kinh hãi đến cùng cực, Trần Huyền Lễ chết?
Đây chính là đại quốc sư của đế quốc Thanh Long, cường giả cảnh giới Võ Đế đỉnh phong!
Mấy trăm đại thần trố mắt nhìn nhau!
Đồng loạt ngẩng đầu.
Nhìn về phía hoàng đế Thanh Long!
Không kìm được ngây người.