Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Phập!

Dẫm chân lên chân của Ngô Khinh Diên.

“Rắc” một tiếng giòn tan.

Chân của Ngô Khinh Diên bị gãy rạn.

Ngô Trác Viễn quát lớn: “Cầu xin tha đi, sau đó trù ẻo Diệp Bắc Phong!”

“Ư!”

Ngô Khinh Diên đau đến cắn chặt răng, cũng không thốt một câu xin tha.

Càng không thể nào trù ẻo Diệp Bắc Phong!

Ngô Trác Viễn giống như phát điên: “Không nói hả? Vậy mà mày lại không nói?”

“Mẹ kiếp, thật đê hèn, sao nhà họ Ngô lại có loại đê tiện như mày!”

“Đê tiện, đúng là đê tiện! Cái đồ ăn cây táo rào cây sung!”

Phập! Phập! Phập!

Ông ta đá liên tiếp lên người Ngô Khinh Diên.

Xương cốt trên người cô ta gần như gãy hết.

Rất nhiều chỗ xương còn đâm ra ngoài da thịt, máu tươi đầm đìa!

Diệp Bắc Minh phát hiện ra việc này, đôi mắt cực kỳ băng lạnh.

Anh đột phá vòng vây của sáu võ thần, đến trước người Ngô Trác Viễn: “Ông dám đánh cô ấy? Muốn chết hả!”

Ngô Trác Viễn sợ đến run lẩy bẩy, thụp quỳ xuống đất: “Xin tha…”

Còn chưa nói hết.

Một cái tát giáng xuống!

Phụt!

Ngô Trác Viễn trực tiếp bị đập chết, hóa thành sương máu.

Diệp Bắc Minh ném một viên đan dược vào trong miệng Ngô Khinh Diên: “Yên tâm, cô không chết được đâu!”

Soạt!

Trong lúc quay người giết sáu võ thần, đồng thời đầu ngón tay bắn ra mấy cây kim châm, đâm vào trong cơ thể của Ngô Khinh Diên.

Trong tích tắc, Ngô Khinh Diên cảm thấy có một luồng sức mạnh thần bí, đang hồi phục kinh mạch bị tổn thương của cô ta!

“Tại sao anh ta muốn cứu mình?”

Ngô Khinh Diên ngẩn người nhìn Diệp Bắc Minh!

Cô ta bị ông nội đánh thành ra như vậy, nhà họ Ngô không có một ai lên tiếng giúp cô ta!

Ngược lại một người ngoài như Diệp Bắc Minh lại ra tay cứu cô ta?

Nực cười!

Quá nực cười!

Các võ giả khác chấn hãi phát hiện, Ngô Khinh Diên lại có thể đứng lên!

Mọi người có mặt hoàn toàn thộn mặt!

Giống như nhìn thấy ma!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui