Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Ai ai cũng kinh hãi ngẩng đầu: “Chẳng lẽ là sứ giả từ đất tổ địa bàn Côn Luân?”

Kiếm chủ kinh thiên nhìn mấy lão giả, ngửa mặt lên trời cười to: “Hahaha, Diệp Bắc Phong, người đất tổ đến”.

Tiếng cười ngang ngược!

Mang theo sự hài hước và sung sướng!

“Tao đã nói rồi, mày không thể giết tao! Mày cũng không dám giết…”

Ông ta quay đầu nhìn về phía Diệp Bắc Minh!

Con ngươi hung hăng co rút!

Bởi vì đúng lúc đó kiếm Đoạn Long rơi xuống!

“Mày!”

Nụ cười trên mặt Kiếm chủ kinh thiên đọng lại: “… Làm sao dám…”

Phụt!

Kiếm Đoạn Long rơi xuống, chém ông ta thành một bãi máu!

Đôi mắt mấy lão giả trầm xuống, mang theo hàn ý lạnh lẽo: “Diệp Bắc Phong, mày to gan thật đấy!”

“Cũng dám giết người ngay trước mặt bọn tao?”

Diệp Bắc Minh làm như không nghe thấy.

Đi đến trước người Bá Đao!

Tay nâng, kiếm rơi!

Phụt!

Đầu Bá Đao lăn xuống một bên, mở to mắt, con ngươi lồi ra.

Kế tiếp.

Bạch Mi đạo nhân!

Kế đó.

Trần Nhất Chỉ!

Tiếp tục.

Giết quân chủ Tiền Vạn Sát!

Cuối cùng.

Phương Vạn Địch!

Ngay trước mặt sứ giả đất tổ địa bàn Côn Luân, Diệp Bắc Minh một mình một kiếm liên tiếp trảm năm đầu lâu!

Năm cái đầu lâu như năm đầu dưa, chỉnh tề rơi sang một bên!

Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh!

Đám người tu võ tại chỗ khiếp sợ nhìn hết thảy, hoảng sợ đến ngạt thở, hai mắt tối sầm!

Suýt nữa ngất xỉu!

Mấy lão giả từ đất tổ địa bàn Côn Luân cực kỳ tức giận, mặt mo đen thùi lùi, một người trong số đó gào thét: “Diệp Bắc Phong, mày!”

“Rốt cuộc mày có để bọn tao vào mắt không?”

Cuối cùng.

Diệp Bắc Minh chậm rãi quay đầu: “Mày, đang nói chuyện với tao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui