Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Phụt!

Ông ta phun máu tươi, ngã lăn xuống đất, người chỉ còn nửa cái mạng: “Mày… không thể nào, một quyền của lão phu còn có thể đánh chết cả Võ Thần mà!”

“Mày là quái vật gì thế?”

Diệp Bắc Minh tu luyện Bất Diệt Kim Thân Quyết nên chẳng hề sợ đòn tấn công của Võ Thần.

Diệp Bắc Minh lười giải thích cho ông ta hay.

Anh nhanh chóng vọt tới trước mặt Bạch Vô Kỵ, tung cước đá vỡ đầu ông ta.

Hình ảnh dừng ngay tại khoảnh khắc ấy.

“Diệp Bắc Minh, mày!”

Sắc mặt ông lão còn lại ở đất tổ Côn Lôn Hư tối sầm, ông ta dán mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh.

Lúc này, Khương Tử Cơ và Đạm Đài Yêu Yêu không dám khinh suất: “Đi thôi!”

Bọn họ chật vật rời đi như chó nhà có tang.

Cả không gian tĩnh mịch đến đáng sợ.

Diệp Bắc Minh nhìn quanh, nói: “Còn chưa xong đâu, chẳng phải các người đi theo Kiếm Chủ Kinh Thiên và đế chủ Thanh Long vọng tưởng giết ta à?”

Ngay giây tiếp theo.

Trong cơ thể Diệp Bắc Minh bùng lên một luồng sát khí khiếp người.

Anh như một sát thần bám sát tấn công đám võ giả đi theo Kiếm Chủ Kinh Thiên.

Mùi máu tươi ngập trời.

Tiếng cầu xin tha mạng vang lên không ngớt.

Diệp Bắc Minh không hề có ý mềm lòng.

Kẻ giết người ắt gặp người giết lại!

Hơn ba mươi Võ Đế!

Hơn một trăm Võ Thánh đỉnh phong đều nổi điên bỏ chạy mong mỏi thoát khỏi thành Côn Luân.

Diệp Bắc Minh lao tới truy sát.

Một lát sau, hơn một ngàn võ giả đi theo đến đây đều bị anh giết chết.

Những võ giả còn lại sợ ngất người.

Sau này hôm nay, liệu còn ai dám đối địch với tên sát thần Diệp Bắc Minh kia đây?

Sau khi trở về thương hội nhà họ Ngô, Diệp Bắc Minh nhìn về phía Ngô Khinh Diên nói: “Dẫn tôi đi lấy Tinh Hồn Sa!”

Gương mặt xinh xắn của Ngô Khinh Diên tái mét, gật đầu nói: “Ngài Diệp, xin mời cậu theo tôi”.

Một lát sau.

Diệp Bắc Minh bước vào một căn phòng xa hoa nhất nhà họ Ngô.

Ngô Khinh Diên dẫn theo một đám người của nhà họ Ngô quỳ xuống dưới chân Diệp Bắc Minh, rồi hai tay dâng lên Tinh Hồn Sa.

Tinh Hồn Sa rực rỡ một màu đỏ mận.

Đó là một nghìn kg Tinh Hồn Sa.

Thế mà nó chỉ có vẻn vẹn một chén cơm.

Diệp Bắc Minh kinh ngạc nói: “Nặng vậy à?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui