Bạch Kiều Sở cười thản nhiên: “Tôi muốn đến lúc nào, còn cần ông đồng ý ư?”
“Không dám!”
Hồ tông chủ kinh sợ, trán lấm tấm mồ hôi: “Bạch công tử, mời cậu ngồi”.
Bạch Kiều Sở trực tiếp ngồi vào vị trí của tông chủ, cả những người có cương vị cao của cung Hạo Miểu cũng không dám thở mạnh!
Bọn họ không chọc vào được gia tộc trong tổ địa Côn Luân Hư!
Đã từng có thế lực hạng hai không có mắt, ngỗ ngược với gia tộc trong Côn Luân Hư.
Trong một đêm, tông môn hóa thành tu la địa ngục!
Mười mấy vạn người trong tông môn, không thoát một ai!
Bạch Kiều Sở ngồi vắt chéo hai chân: “Vừa nãy các ông thảo luận việc gì, sao bản công tử nghe thấy mấy chữ gì như sát thần?”
“Nghe có vẻ hình như các ông rất kiêng sợ sát thần này?”
Trong lòng Hồ tông chủ khẽ động.
Ông ta mau chóng giải thích chuyện của sát thần Diệp Bắc Phong một lượt.
Bạch Kiều Sở không quan tâm cười lạnh lùng một tiếng: “Ồ vậy sao?”
“Bên ngoài có người như vậy từ lúc nào?”
“Đã giết mấy võ thần, còn dám tự xưng sát thần?”
“Thú vị, thật thú vị!”
Hồ tông chủ cau mày: “Bạch công tử, Diệp Bắc Phong này, thực lực rất khủng bố…”
“Khủng bố? Ha ha ha!”
Bạch Kiều Sở không nhịn được cười: “Giết mấy võ thần thì rất khủng bố hả? Tầm nhìn của mấy người các ông quá ngắn rồi!”
“Võ đạo cấp thấp cuối cùng vẫn là võ đạo cấp thấp, đợi các ông hiểu thế nào là võ đạo cấp cao!”
“Thì sẽ biết võ thần vẫn chưa phải là bắt đầu trên con đường tu võ!”
Ánh mắt đám người Hồ tông chủ sáng lên.
Dường như tóm được điều gì!
Bạch Kiều Sở lắc đầu: “Bản công tử không có hứng thú với sát thần, với Diệp Bắc Phong!”
“Chưa gặp thì thôi đi!”
“Nếu gặp được, bản công tử sẽ tiện tay giết hắn giúp các ông”.
Giọng điệu của hắn rất tự nhiên.
Dường như trong mắt hắn, sát thần nhỏ bé như con kiến vậy!
Ánh mắt Hồ tông chủ lóe sáng, kích động nói: “Cảm tạ Bạch công tử!”
Bạch Kiều Sở ngạo mạn nói: “Lần này tôi rời khỏi tổ địa, chủ yếu là hoàn thành nhiệm vụ của gia tộc”.
“Hơn một tháng trước, đế tinh tử vi rơi xuống, một đế tinh mới mọc lên, các ông đều biết chứ?”
Sắc mặt của đám người có cương vị cao cung Hạo Miểu nghiêm trọng: “Chúng tôi biết”.
Sắc mặt Bạch Kiều Sở nghiêm lại: “Nhà họ Bạch tôi có người bói một quẻ, người này là kẻ may mắn của Côn Luân Hư!”
“Tương lai, rất có khả năng trở thành chủ của Côn Luân Hư!”