Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Lục Lâm Thiên gật đầu: “Cảnh giới cao nhất của võ giả giới phàm tục Long Quốc cũng chỉ dừng ở võ đế!”

“Trên võ đế, còn có võ thần!”

“Một khi tiến vào cảnh giới võ thần, thì sẽ không ở lại giới phàm tục nữa”.

“Thông thường đều sẽ tiến vào Côn Luân Hư, sau khi vượt qua cảnh giới võ thần, võ đạo thực sự bắt đầu!”

“Từ võ giả đến võ thần, đều là võ đạo cấp thấp!”

“Vượt qua võ thần, tiến vào cảnh giới tiên thiên, võ đạo mới chính thức tiến vào phạm vi ‘võ đạo cấp cao’!”

Cơ thể của Lục Khi Sương run lên: “Võ đạo cấp cao?”

“Nói như vậy, thần y Diệp nói Huyết Tổ là cảnh giới trên tiên thiên, thần y Diệp có phải đối thủ của ông ta không?”

“Việc này…”

Lục Lâm Thiên cau chặt mày: “Rất khó nói!”

Ầm!

Cùng lúc đó, đường kiếm khí của Diệp Bắc Minh chém xuống khiến Huyết Tổ cảm thấy bị uy hiếp!

Huyết Tổ quát lên một tiếng: “Cút!”

Từ trong chiếc nhẫn trữ vật giống như cái đầu lâu ở giữa ngón tay.

Có một cái gậy bay ra!

Một đầu là đầu lâu màu đỏ.

Phần thân gậy là một cái xương của ma thú.

Ông ta đập mạnh gậy xuống: “Súc sinh, cho mày nếm thử cái uy của tiên thiên!”

“Nếm thử nỗi sợ hãi đi!”

Lúc chạm vào kiếm Đoạn Long.

‘Rắc’ một tiếng giòn tan.

Cái gậy đầu lâu trực tiếp vỡ ra!

Mặt Huyết Tổ biến sắc: “Thế này là sao?”

“Ấy? Thanh kiếm này? Súc sinh, không ngờ thanh kiếm nát trong tay mày lại là bảo bối!”

“Nộp ra đi!”

Huyết Tổ tham lam nhìn chằm chằm kiếm Đoạn Long, trực tiếp tóm đến!

Giữa lòng bàn tay ông ta phát ra một làn sương đen, hình thành một bộ vuốt, tóm về phía kiếm Đoạn Long!

Gru!

Một tiếng rồng gầm, bộ móng vuốt tan vỡ, sương đen tiêu tan.

Kiếm khí không hề khách sáo chém lên cổ tay của Huyết Tổ, một màn sương máu nổ tung!

“A!”

Huyết Tổ kêu lên, đôi mắt như muốn nứt ra nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Súc sinh, bản tổ đã nổi giận hoàn toàn…”

Ầm!

Diệp Bắc Minh hóa thành một tàn ảnh, giơ chân đạp lồng ngực của Huyết Tổ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui