Ngô Khinh Diên và Lăng Thi Âm nhìn nhau một cái: “Vậy mà Đan Hoàng cũng đến đây!”
“Đại trưởng lão Huyền Lôi Cốc tham kiến Đan Hoàng!”
“Tông chủ Thiên Kiếm Tông khấu kiến Đan Hoàng!”
“Cốc chủ Phạn Âm Cốc bái kiến Đan Hoàng!”
“Cung Hạo Miểu…”
“Cung Xã Tắc…”
Trưởng lão và tông chủ các thế lực lớn đều cực kỳ kích động.
Những nhân vật bình thường cao cao tại thượng này giờ phút này đều cung kính giống như học sinh tiểu học!
Đám người của những thế lực nhỏ còn không có tư cách tới gần Đan Hoàng!
Đan Hoàng khẽ vuốt cằm, phun ra một chữ: “Ừm.”
Sau đó.
Trực tiếp lướt qua những người này!
Bọn họ còn không dám nói gì, chỉ biết cung kính đi theo phía sau!
Đồng tử Mộc Tuyết Tình co lại: “Đây chính là Đan Hoàng sao? Địa vị quả nhiên kinh khủng!”
Lôi Bằng kích động nói: “Đờ mờ, thế mà Đan Hoàng lại tới thật?”
“Theo chúng ta đi bái kiến Đan Hoàng đi!”
Bên cạnh Tiêu Dung Phi và Tiêu Nhã Phi, một đôi vợ chồng trung niên chậm rãi đứng dậy.
Chính là bố mẹ của hai người!
Tiêu Đạo Sơn!
Hoàng Phủ Nguyệt!
Tiêu Đạo Sơn nói: “Dung nhi, Nhã nhi, theo bố đi gặp Đan Hoàng!”
“Vâng!”
Hai người đi theo phía sau.
Tiêu Đạo Sơn và Hoàng Phủ Nguyệt đi đến trước mặt Đan Hoàng, khẽ khom người: “Tiêu Đạo Sơn, Hoàng Phủ Nguyệt dẫn hai con gái đến bái kiến Đan Hoàng!”
“Tham kiến Đan Hoàng!” . Tìm 𝘵r𝒖yện hay 𝘵ại -- T r U m T r 𝒖 y e n.VN --
Tiêu Dung Phi và Tiêu Nhã Phi nói theo.
Lúc nhìn thấy hai cô gái.
Một người trẻ tuổi sau lưng Đan Hoàng lập tức sáng mắt lên.
Đan Hoàng dừng bước lại: “Hóa ra là Tiêu hiền chất, sức khỏe của Tiêu lão quái thế nào rồi? Sẽ không chết chứ?”
Đậu má!
Đám người chỉ cảm thấy ngạt thở!
Suýt nữa bị dọa chết tươi!
Nhà họ Tiêu ở bên trong tổ địa là một trong bốn gia tộc lớn ở dưới Long Đường.
Tiêu lão quái này chắc hẳn là lão tổ của nhà họ Tiêu, tuyệt đối không tầm thường!
Thế nhưng.