Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Mấy cô gái vây quanh anh: “Bắc Minh, anh không sao chứ?”

Diệp Bắc Minh nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có việc gì, bế quan ba ngày cho nên xuất hiện ảo giác”.

Hạ Nhược Tuyết che miệng cười trộm: “Anh thấy mọi người không mặc quần áo mà, đây là ảo giác gì vậy?”

“Ặc…”

Diệp Bắc Minh vô cùng xấu hổ.

Đột nhiên.

Bên ngoài truyền đến một giọng nói kiêu ngạo: “Chủ nhân nhà tôi có lệnh, Diệp Bắc Minh hãy ra tiếp lệnh!”

Vèo!

Mọi người đồng thời quay đầu nhìn về hướng âm thanh truyền tới.

Lăng Thi Âm hừ lạnh một tiếng: “Ai sao mà to gan như vậy?”

Diệp Bắc Minh đứng dậy: “Đi, đi ra xem một chút”.

Mọi người đi đến cửa chính nhà họ Thẩm.

Lúc này Diệp Bắc Minh mới phát hiện, bảng hiệu của Thẩm phủ đã bị đổi thành Diệp phủ.

Mà trước ngực một đám người đứng ở phía ngoài đều có huy chương của Long Đường!

Lúc thấy Diệp Bắc Minh.

Một người đàn ông trung niên cầm đầu có vẻ mặt kiêu ngạo, khinh miệt mở miệng: “Cậu chính là Diệp Bắc Minh?”

“Chủ nhân nhà tôi có lệnh!”

“Ba ngày sau Long Đường sẽ tổ chức diễn võ, đại điển để chọn ra chủ nhân Côn Luân Hư!”

“Đến lúc đó đại diện toàn bộ gia tộc hạng ba trở lên ở Côn Luân Hư đều phải có mặt xem lễ!”

“Diệp Bắc Minh, cậu cũng ở trong danh sách được mời!”

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt hỏi: “Chủ nhân nhà ông là ai?”

Người đàn ông trung niên cười một tiếng sâu xa: “Chủ nhân nhà tôi là ai ư?”

“Chủ nhân nhà tôi là đại đệ tử của chủ nhân Long Đường!”

“Năm mươi năm trước đã tiến vào top 100 bảng xếp hạng lịch sử của Côn Luân!”

“Cũng là người duy nhất được Thanh Huyền Tông của Đại Lục Chân Võ nhận làm đệ tử nội môn trong năm mươi năm gần đây, cậu nói xem chủ nhân nhà tôi là ai?”

Ngô Khinh Diên hít sâu một hơi: “Chẳng lẽ là anh ta? Lý Huyền Cơ!”

“Ha ha ha ha! Diệp Bắc Minh, cậu đúng là không có kiến thức!”

Người đàn ông trung niên ngửa mặt lên trời cười to: “Tỳ nữ của cậu còn có kiến thức hơn cậu nhiều!”

“Không sai, chủ nhân nhà tôi chính là Lý Huyền Cơ!”

Ông ta hét lớn một tiếng: “Cậu còn đứng ngây đó làm gì? Còn không quỳ…”

Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh đưa tay ra, một sát khí ngập trời bùng nổ.

Ngưng tụ thành một nắm đấm trên không trung, đè xuống phía người đàn ông trung niên!

Người đàn ông trung niên quá sợ hãi: “Cậu dám giết…”

Ầm!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui