Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Chu Lạc Ly quay đầu lại, ra lệnh một tiếng: “Truyền lệnh xuống, diệt chín tộc nhà họ Chu!”

Mộ Thiên Thiên ngây người, há to cái miệng nhỏ nhắn ra!

“Cái gì?”

Mấy tướng quân cũng vô cùng khiếp sợ: “Trưởng công chúa, người… người nói cái gì?”

Chu Lạc Ly lạnh lùng nhìn qua: “Như thế nào? Mấy người còn có ý kiến gì sao?”

Một tướng quân trong đó nuốt nước bọt: “Công chúa, có phải nên bẩm báo chuyện này với bệ hạ không?”

Vẻ mặt Chu Lạc Ly vô cùng kiêu ngạo: “Phụ hoàng ốm đau trên giường, bản cung phụng lệnh giám quốc!”

“Mệnh lệnh của bản cung giờ phút này chính là hoàng lệnh!”

Cô ấy phất tay áo rời đi!

“Rõ!”


Mấy người nhìn bóng dáng Chu Lạc Ly và Diệp Bắc Minh rời đi, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ!

Hậu nhân của Ám Dạ Vương trở về, nhà họ Chu là những người đầu tiên bị giết!

Đại Chu hoàng triều sắp thay đổi rồi!



Tin tức được truyền ra rất nhanh.

“Hậu nhân của Ám Dạ Vương đã trở lại?”

“Chu thái sư đã chết, trưởng công chúa hạ lệnh diệt chín tộc nhà họ Chu?”

“Có trò hay để xem rồi, tôi thấy rất nhiều gia tộc đang đứng ngồi không yên đi!”

Long Đô Đại Chu hoàn toàn chấn động.




Thành bắc, trước cửa một căn nhà đổ nát.

Diệp Bắc Minh khó hiểu: “Tứ sư tỷ dẫn em tới nơi này làm gì?”

Chu Lạc Ly giải thích: “Tiểu sư đệ, nơi này là phủ đệ của Ám Dạ Vương năm đó!”

“Sau khi nhà họ Diệp bị diệt, nơi này đã hoàn toàn hoang vắng”.

“Chỉ còn lại mười mấy lão bộc, trước kia chị vẫn luôn ở Côn Lôn Hư tập võ!”

“Một năm gần đây mới trở về, đã cho người âm thầm chăm sóc bọn họ”.

Diệp Bắc Minh nhìn cánh cửa lớn loang lổ: “Cám ơn chị, tứ sư tỷ”.

Chu Lạc Ly lắc đầu: “Giữa chúng ta còn cần phải cảm ơn sao?”

Rầm rầm rầm!

Diệp Bắc Minh tiến lên gõ vào cánh cửa đổ nát.

Một lát sau, bên trong truyền đến những tiếng bước chân.

“Ai vậy?”

Một ông lão tóc hoa râm mở ra một cái khe, vừa lúc nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Bắc Minh!

Có thể nhìn thấy được cả người ông lão lập tức run rẩy!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận