Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Vạn Lăng Phong cười khổ một tiếng, ông ta nào dám?

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Chú Chu, Vạn Lăng Phong là người của mình”.

Chiến thần Lăng Phong?

Vạn Lăng Phong?

Người mình? Sao lại như thế!

Chu Thiên Hạo lập tức choáng váng, kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh.

Một chiến thần Lăng Phong như thế, là người đứng đầu hành tỉnh Đông Nam, lại là người nhà mình?

Bắc Minh mới giết chết con trai ông ta cơ mà?

Diệp Bắc Minh biết Chu Thiên Hạo đang bối rối điều gì, bèn nói: “Chú Chu, có một số việc sau này cháu sẽ giải thích”.

“Bây giờ, cháu có chuyện quan trọng hơn cần hỏi chú”.


Giọng Diệp Bắc Minh trở nên nặng nề, trở nên vô cùng nặng nề.

Chu Thiên Hạo có cảm giác chẳng lành, nhưng vẫn gật đầu: “Cháu hỏi đi”.

“Chú Chu, chú với bố cháu là anh em kết nghĩa với nhau đúng chứ?”, Diệp Bắc Minh nói.

“Đúng vậy”.

Chu Thiên Hạo trả lời: “Sao đột nhiên cháu lại hỏi thế?”

“Vậy chắc chú cũng biết, cháu được bố nhặt về từ Long Đô vào hai mươi ba năm trước đúng không?”, Diệp Bắc Minh đột nhiên nói.

“Cháu… Cháu… Cháu…”

Mắt Chu Thiên Hạo trợn trừng, mặt đầy vẻ rung động.

Ông ấy lẩm bẩm chữ “cháu” cả buổi trời nhưng vẫn không thể nói tiếp được.

Diệp Bắc Minh thấy thế thì đã biết được đáp án: “Xem ra đó là sự thật”.


Sâu trong mắt anh là vẻ cô đơn!

Người bố người mẹ nuôi mình mười tám năm lại không phải là máu mủ ruột thịt.

Anh cả đã gọi mười tám năm cũng không chảy chung một dòng máu!

Chu Thiên Hạo im lặng một lát, mới chậm rãi nói: “Xem ra cháu đã biết rồi, không sai, cháu thật sự không phải là con ruột của anh Diệp”.

“Chú Chu biết được bao nhiêu?”

“Chú có thể nói thẳng cho cháu biết, bố cháu là người nhà họ Diệp ở Long Đô”, Chu Thiên Hạo cũng không giấu diếm gì.

Chuyện đã đến nước này, sớm muộn gì Diệp Bắc Minh cũng sẽ điều tra được!

“Diệp Minh Viễn hả?”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười tự giễu.

Chu Thiên Hạo giật mình: “Chuyện này mà cháu cũng biết hả?”

Diệp Bắc Minh nhìn sang Vạn Lăng Phong: “Có chiến thần hành tỉnh Đông Nam ở đây, cháu không biết cũng khó nhỉ?”

Vạn Lăng Phong vội vàng mở miệng:

“Chủ nhân, cậu nói quá lời!”

Chỉ có Diệp Bắc Minh và Chu Thiên Hạo nên Vạn Lăng Phong không gọi là cậu Diệp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận