Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Nằm trên đất, bò ra ngoài giống như chó chết.

Võ Hoàng!

Con mẹ nó là Võ Hoàng đấy!

Lại bị Diệp Bắc Minh giết!

Lại còn trong tích tắc, đúng là nghịch thiên!!!

Diệp Bắc Minh chém ra một đường kiếm khí, giết chết Lưu Bán Thành.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khen ngợi: “Giỏi lắm nhóc con!”

“Ngay cả tôi cũng không ngờ cậu lại nắm trong tay sức mạnh không gian khủng khiếp như vậy”.

“Làm sao cậu lại có ý tưởng này?”

Diệp Bắc Minh thu hồi kiếm Đoạn Long, cũng không phải không cần kiếm!

Chẳng lẽ anh ngu thật sao?

Anh chỉ là muốn lão Phí buông lỏng cảnh giác.

Diệp Bắc Minh mỉm cười giải thích: “Tôi đã cân nhắc từ lâu, chỉ cần tôi có suy nghĩ là có thể khiến kiếm Đoạn Long đột nhiên xuất hiện trong tay”.

“Như vậy có thể khiến kiếm Đoạn Long xuất hiện ở nơi khác đúng không?”

“Ví dụ ở sau lưng kẻ địch?”

“Vừa rồi tôi thử một chút, không ngờ thật sự thành công!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khen ngợi: “Ha ha ha, không tệ, hậu sinh khả úy!”

“Kiếm Đoạn Long xuất hiện ở bất kỳ nơi nào, thứ vận dụng là sức mạnh không gian, chỉ cần ông muốn, quả thật có thể xuất hiện ở bất kỳ đâu”.

“Ý tưởng của cậu rất hay, lần sau đừng như vậy nữa”.

“Cậu biết không, dáng vẻ liều mạng vừa rồi thật sự rất dọa người”.

Tiếp theo.

Diệp Bắc Minh kiểm tra di vật của lão Phí và cặp vợ chồng trung niên kia.

Lục soát được từ trên người bọn họ một lệnh bài màu máu.

Phía trên khắc một chứ Hồn!

Còn mang theo một con số.

Lão Phí là 29.

Cặp vợ chồng trung niên theo thứ tự là 77 và 178.

“Biệt hiệu sao?”

Diệp Bắc Minh có chút kỳ quái.

Không có suy nghĩ nhiều.

Cất ba chiếc lệnh bài vào trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục!



Hai giờ sau.

Trong một dãy núi sâu thẳm cổ xưa.

Tổng đàn điện Huyết Hồn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui