Dấu nắm đấm thứ hai xuất hiện!
“Hưm…!”
Kazuo Karasawa hít sâu một hơi, da đầu tê rần, cả người sợ run, nổi hết cả da gà da vịt.
Con ngươi hắn ta nhìn chằm chằm vào những dấu nắm đấm ngày càng nhiều trên vách tường!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Đó chính là Diệp Bắc Minh tung hết đấm này đến đấm khác!
“Nó có còn là người không? Sao có thể làm như thế được! Đó chính là thép nguyên tấm dày năm centimet đấy, Đại Tông Sư còn chưa chắc đã đánh vào được, nó là cái gì cơ chứ?”, Kazuo Karasawa bắt đầu run lẩy bẩy.
Bấy giờ, cuối cùng hắn ta cũng biết được rốt cuộc mình và thanh niên bên ngoài có sự chênh lệch lớn đến mức nào!
“Nghe máy, nghe máy rồi… Nghe rồi!”
Koizumi Kotaro xúc động đến nỗi bật khóc, người đàn ông của đảo quốc Đông Doanh như nhũn hết cả hai chân, hét lên: “Thưa ông Tokugawa, cứu mạng với! Có tên điên đang lao vào thương hội của chúng tôi, tử sĩ của Karasawa đã bị tên đó giết chết sạch! Bây giờ nó đang ở ngay bên ngoài phòng, sẽ xông vào rất nhanh”.
“Ông Tokugawa, tôi là người đầy tớ trung thành nhất của ông mà, ông không thể bỏ mặc tôi không cứu được! Hu hu hu…”
Ầm! Ầm! Ầm!
Nắm đấm của Diệp Bắc Minh vẫn vụt mạnh vào tấm thép.
Tinh thần của Koizumi Kotaro gần như sụp đổ!
Hắn ta không muốn chết, dù chỉ là một chút!
Cứ tưởng rằng bản thân có thể tùy ý nắm bóp người Long Quốc, chỉ cần dùng lợi ích để dụ dỗ là có thể giải quyết được bọn họ!
Thế nhưng Diệp Bắc Minh là một kẻ hoàn toàn khác biệt!
Không!
Anh là ma quỷ!
Bấy giờ, trong đại sứ quán của đảo quốc Đông Doanh ở Trung Hải.
Trong một văn phòng vô cùng sang trọng và lộng lẫy.
Masao Tokugawa nghe điện thoại xong thì chấn động: “Kotaro, cậu làm sao thế? Là âm thanh, bên kia có âm thanh gì thế? Sao lại thế này? Cậu trốn vào phòng an toàn rồi hả?”
Koizumi Kotaro nghe thấy tiếng Diệp Bắc Minh đấm vào vách thép trong điện thoại.
Vô cùng bất ngờ và kinh ngạc!
Ông ta ở đại sứ quán Đông Doanh ở Trung Hải, mà lại không biết chuyện ở thương hội Đông Doanh Giang Nam!
“Diệp Bắc Minh… Là Diệp Bắc Minh… Nó đã đánh vào thương hội…", Koizumi Kotaro lớn tiếng gào thét.
Bộp!
Đầu dây bên kia phát ra một tiếng vang rất lớn!
Suýt chút nữa phá rách cả màng nhĩ của Masao Tokugawa!
Âm thanh đã dừng lại.
Masao Tokugawa nói to: “Alo! Alo! Alo? Kotaro, Kotaro, nói gì đi! Alo?”
“Đáng chết! Mau, lập tức đi thăm dò xem rốt cuộc ở Giang Nam đã xảy ta chuyện gì!"
Bộp!
Một đấm cuối cùng của Diệp Bắc Minh rơi xuống!
Tấm thép dày năm centimet đã bị anh đục lỗ.
Một lỗ hổng hình chữ nhật bị anh đánh nát ra!
Tấm thép bay vào trong, trực tiếp phá nát bàn làm việc trước mặt Koizumi Kotaro.
Điện thoại đã cúp!
Koizumi Kotaro nhìn thấy mặt Diệp Bắc Minh thì sợ đến mức chân mềm nhũn!
Người đàn ông như thần chết chậm rãi đi vào phòng an toàn bằng thép.
Chỉ có một đường thoát, nằm ngay sau lưng anh!
Koizumi Kotaro hết sức tuyệt vọng!
Đầu Kazuo Karasawa đầy mồ hôi, vị Tông Sư võ đạo của Đông Doanh này suy nghĩ một lát rồi lập tức quỳ phịch xuống không chút do dự, dập đầu: “Cậu Diệp…Tôi sai rồi! Thật lòng xin lỗi cậu, chuyện này không có liên quan gì tới tôi cả, tôi lấy tư cách của gia chủ tộc Karasawa để thề, chỉ cần cậu thả tôi đi, thì từ đây về sau tôi sẽ cút về Đông Doanh! Cả đời không bao giờ sang đây dù chỉ là nửa bước!”
“Kazuo Karasawa, ông!”
Koizumi Kotaro ngẩn người.
Kazuo Karasawa cười lạnh: “Koizumi Kotaro, Long Quốc có câu kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!”
“Cậu Diệp là thần thông võ học!”
“Có lẽ đã đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư!”
Đại Tông Sư!
Cơ thể Koizumi Kotaro run lên!
Một khi võ giả bước vào cảnh giới Đại Tông Sư, thì chắc chắn có thể nằm trong top 200 của bảng xếp hạng Tông Sư châu Á!
Đó là khái niệm thế nào?
Nói cách khác, dù có xếp hạng 200!
Thì cả châu Á này cũng chỉ có 199 người mạnh hơn người đó!
Châu Á có gần hai tỷ dân, cao thủ nằm trong top 200 có thể nói là nắm trong tay sống chết của người bình thường.
“Hai mét! Chỉ cần hai mét thôi thì dù là Đại Tông Sư, trong hai mét đó bị đánh lén cũng phải chết không thể nghi ngờ! Bây giờ mình chỉ cần đến cách nó khoảng hai mét thôi!"
Kazuo Karasawa thầm nghĩ.
Sao hắn ta có thể đầu hàng được cơ chứ!
Tinh thần võ sĩ đạo của đảo quốc Đông Doanh!
Là thà chết chứ không chịu đầu hàng!
Kazuo Karasawa lại tiếp tục nói: “Cậu Diệp, chỉ cần cậu tha cho tôi, sau này gia tộc Karasawa gặp cậu nhất định sẽ lùi bước! Sau này cậu chính là chủ nhận của cả gia tộc Karasawa!”
Khi nói những lời đó, Kazuo Karasawa đặt một tay ra sau lưng.
Ra dấu với Koizumi Kotaro!
Koizumi Kotaro lập tức hiểu ra!
Hắn ta định liều mạng!
Koizumi Kotaro cực kỳ thông minh, lập tức phối hợp với Kazuo Karasawa, tức tối mắng: “Kazuo Karasawa, ông định đầu hàng ư?”
“Ông đã quên đi những lời răn dạy của gia tộc rồi hả?”
“Ông lại dám đầu hàng trước đám Long Quốc này! Kazuo Karasawa, ông sẽ trở thành tội đồ của cả gia tộc Karasawa!”
Koizumi Kotaro tỏ vẻ cực kỳ tức giận..