Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Vương Như Yên nhàn nhạt trả lời: “Được”.

Cô ấy đổi sang phần mềm nói chuyện.

Vừa nhìn thấy công pháp Diệp Bắc Minh gửi qua.

Điệp thoại lập tức im lặng!

Khoảng mười giây sau, Vương Như Yên mặt đầy khiếp sợ nói: “Tiểu sư đệ, công pháp thượng phẩm cấp Thần thích hợp cho phụ nữ tu luyện?!!!”

“Đúng vậy”.

“Em lấy ở đâu vậy?”

Vương Như Yên hô hấp dồn dập.

Mặt đẹp bứt rứt đến đỏ bừng.

Dù là qua điện thoại, Diệp Bắc Minh cũng có thể cảm nhận được hô hấp của cô ấy.


Diệp Bắc Minh cười nói: “Cái này sư tỷ không cần phải để ý, chị cứ cầm tu luyện đi”.

Vương Như Yên sắp phát điên, trở nên rất kích động: “Tiểu sư đệ, em đừng hời hợt như vậy, em có biết điều này ý là gì không?”

“Từ xưa đến nay, tu võ của phụ nữ vốn chậm hơn đàn ông”.

“Không có phụ nữ nào có thể tu luyện đến cảnh giới rất cao, chứ đừng nói đến sáng tạo ra công pháp thích hợp cho phụ nữ tu luyện!”

“Càng chưa nói đến công pháp cấp Thần”.

“Trên cấp Thần, nhất phẩm nhất trọng thiên!”

“Sự khác biệt giữa cấp Thần hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cũng như khác biệt giữa cấp Thần và cấp Thiên!!!”

Vương Như Yên nói liền một hơi.

Vô cùng kích động!


Ngực cô ấy phập phồng kịch liệt.

Hoàn toàn không thể bình tĩnh!

Diệp Bắc Minh có thể cảm nhận được Vương Như Yên kích động thế nào.

Khiếp sợ ra sao!

Anh khẽ mỉm cười: “Thập sư tỷ, chị đừng kích động, về sau còn tốt hơn”.

Vương Như Yên im lặng.

Một lát sau cô ấy mới nghiêm túc nói: “Tiểu sư đệ, công pháp này em lấy ở đâu?”

“Ngàn vạn lần đừng để ai biết, tin này nếu truyền ra ngoài, dù là gia tộc Cổ Võ cũng sẽ tìm đến em gây phiền phức”.

Diệp Bắc Minh cười đầy thả lỏng: “Thập sư tỷ, chị yên tâm”.

“Tuyệt đối sẽ không có ai biết”.

Đồ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục, anh không chủ động nói ra thì không ai có thể biết được.

“OK”.

Vương Như Yên không hỏi thêm nữa:” Công pháp này tốt quá, đừng để mình chị tu luyện, chia sẻ cho các sư tỷ khác đi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận