Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Diệp Bắc Minh chết chắc rồi!

Mẹ Hạ nhìn thấy ảnh này, điên cuồng hét lớn: “Con gái, Nhược Tuyết! Xin gia chủ nương tay!”

Bà ta bị người khác kéo lại.

Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh bỗng quay đầu, khóe miệng hiện lên nụ cười băng lạnh: “Lão già, ông mắc bẫy rồi, chúng tôi đang đợi khoảnh khắc này đấy!”

“Kinh Lôi Trảm!”

Soạt!

Anh chém ra kiếm Đoạn Long trong tay, mang theo kiếm khí khủng bố!

“Chết rồi!”

Đồng tử của Hạ Thiên Nam co mạnh lại, biết mình đã mắc bẫy.

Cơ thể già nua của ông ta vẹo sang một bên, định né tránh đường kiếm đó!


Ầm ầm!

Liền sau đó.

Một trận sấm sét bỗng nổi lên, từ trên trời giáng xuống, sắp chém lên người của Hạ Nam Thiên.

Cơ thể người phàm đâu thể chống lại uy lực của sấm sét?

Cho dù chỉ là một đường sấm sét to bằng cánh tay của người trưởng thành.

Bỗng nhiên.

“Thiên Nam, cẩn thận!”

Sâu trong nhà họ Hạ vang lên một giọng nói.

Cả hiện trường lập tức yên tĩnh!

Nhưng đã muộn.


Hạ Thiên Nam kêu thảm một tiếng: “A!”

Cả người ông ta đen xì, nằm dưới đất như chó chết.

Toàn thân co giật!

Bốc lên khói xanh!

Không còn sức sống!

“Suýt!”

Tiếng hít khí lạnh.

“Làm sao có thể!”, Ngụy Kinh Phú hít một hơi khí lạnh.

Toàn thân Đường Kình Thương chấn hãi: “Rốt cuộc tên nhóc này có thực lực gì? Sắp nghịch thiên rồi sao?”

Đám người nhà họ Hạ kinh hãi kêu lớn: “Gia chủ!”

“Gia chủ!”

“Bố…”

“Ông nội!”

Tất cả mọi người đều chấn hãi, xông đến vây quanh thi thể của Hạ Thiên Nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận