“Bà mất sớm, tôi không bảo vệ tốt Tư Triết!”
“Diệp Bắc Minh!!!”
“Truyền lệnh xuống, mang đầu Diệp Bắc Minh về cho tôi!”
Giọng nói của Đường Phá Thiên vang vọng trong phòng khách.
Bỗng nhiên.
Ngoài cửa truyền tới một giọng nói: “Đường môn chủ, Diệp Bắc Minh không dễ giết vậy đâu, chúng ta có thể hợp tác”.
Một bóng đen xuất hiện giống như quỷ, tiến vào bên trong đại sảnh Đường Môn.
Soạt!
Mấy trăm ánh mắt đồng loạt nhìn sang.
“Ai?”
“Giỏi lắm, dám cả gan xông vào Đường Môn?”
Một đám võ giả bao vây bóng đen đó.
Chân mày Đường Phá Thiên nhíu lại: “Ông là ai?”
Bóng đen trả lời lạnh băng: “Số 7, điện Huyết Hồn!”
Đám người Đường Môn đều sửng sốt.
Thế lực điện Huyết Hồn rất đáng sợ, có thể so được với gia tộc Cổ Võ.
Mà 10 huyết sứ đầu tiên trong điện Huyết Hồn đều không có tên!
Lấy số đại diện cho thân phận.
Bóng đen trước mắt là huyết sứ số bảy của điện Huyết Hồn, nói cách khác, ngoài điện chủ Huyết Hồn ra, người này đứng hạng thứ bảy trong điện Huyết Hồn!
Đường Phá Thiên lạnh nhạt hỏi: “Diệp Bắc Minh có thù oán với điện Huyết Hồn?”
Bóng đen trả lời: “Hận thù chồng chất!”
Đường Phá Thiên cười lạnh từ chối: “Điện Huyết Hồn không phải sánh ngang với gia tộc Cổ Võ sao?”
“Ngay cả một Diệp Bắc Minh cũng không đối phó nổi, còn muốn hợp tác với Đường Môn tôi? Các người xứng sao?”
Gia tộc Cổ Võ.
Có kiêu ngạo của mình!
Điện Huyết Hồn?
Tổ chức chẳng đâu vào đâu.
Bóng đen cười: “Đường Môn chủ, xem ra các người vẫn chưa biết thực lực của Diệp Bắc Minh kinh khủng nhường nào rồi?”
“Nói không chút khách khí thì chưa đến hai năm, Diệp Bắc Minh diệt gia tộc Cổ Võ như lấy đồ trong túi!”
Đám người Đường Môn biến sắc.
Sắc mặt Đường Phá Thiên trầm xuống: “Nói bậy bạ!”
“Người đâu, đuổi ra ngoài!”