Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhàn nhạt mở miệng: “Đây đã tính là gì?”
“Cậu để tôi ra tay sớm một chút thì đâu phiền toái như vậy”.
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh tóm lấy Dạ Kiêu.
Bước đi đến bên cạnh ông lão Hắc Xà.
Túm cánh tay ông ta!
Thuật Đằng Không!
Đưa Dạ Kiêu và ông lão Hắc Xà bay lên trời.
“Thiếu chủ?”, Vạn Lăng Phong ngây người.
Thiếu chủ… biết bay!
Mẹ kiếp!!!
Toàn thân Dạ Kiêu chấn động như bị sét đánh!
Trong lòng ông ta sợ hãi.
Diệp Bắc Minh rốt cuộc là cảnh giới gì?
Ban đầu ở thiên lao Long Hồn, nếu Diệp Bắc Minh hạ đòn chết, ông ta sẽ chết chắc?
Diệp Bắc Minh bỏ lại một câu: “Lăng Phong, ông quay về chờ tôi liên lạc”.
“Tôi đi tìm ông Long!”
Bay thẳng đi!
Về hướng Tam Giác Vàng.
Tốc độ của Diệp Bắc Minh rất nhanh.
Một tay anh túm Dạ Kiêu, tay còn lại túm ông lão Hắc Xà.
Giống như máy bay chiến đấu bay qua bầu trời cánh rừng rậm.
Hai người kinh hãi run rẩy!
Quá đáng sợ!
Võ giả biết bay, đây là cảnh giới gì vậy?
Hai người không dám tưởng tượng.
Diệp Bắc Minh lạnh giọng hỏi: “Ông lão Hắc Xà, ông Long ở hướng nào?”
Ông lão Hắc Xà run rẩy: “Ở phía tây bắc”.
…
Lúc này.
Trong một sơn cốc nhỏ cách 200 cây số.
Vua lính đánh thuê khu vực lớn nhất Tam Giác Vàng, ông Long!
Chính là chỗ này.
Nhìn xung quanh toàn là sân cỏ xanh biếc.
Hồ bơi!