Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

“Phóng to gấp mười lần cho tôi!”

Video phóng lên gấp mười lần.

Vẫn không nhìn thấy rõ.

“Phóng lên ba mươi lần!”

Sau khi phóng đến ba mươi lần.

Cuối cùng ông Long đã nhìn thấy rõ, đây là con người.

Một cậu thanh niên trong tay xách theo hai người, bay trên không trung!

Mẹ nó!!!

Người này sao có thể biết bay được?

Ông Long kinh ngạc!

Diệp Minh Viễn đứng bật dậy: “Là Diệp Bắc Minh!”


Ông Long biến sắc: “Cái gì? Hắn chính là Diệp Bắc Minh?!!!”

Diệp Bắc Minh biết bay?

Không đúng!

Ông ta theo bản năng mở miệng: “Thợ săn không phải đã đuổi giết Diệp Bắc Minh sao?”

Khóe miệng Diệp Minh Viễn không ngừng co quắp: “Rất đơn giản, thợ săn có thể đã chết”.

Ông ta lẩm bẩm trong miệng: “Con trai người phụ nữ kia thật sự đáng sợ như vậy sao…”

“Chết?”

Ông Long ngây người.

Con ngươi Diệp Minh Viễn lóe sáng: “Ông Long, cáo từ!”

Nhanh chóng rời đi.


Không chậm trễ một giây.

Ầm!

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng vang thật lớn.

Có thứ gì đó nổ tung!

Sau đó.

Tạch tạch tạch!

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Âm thanh đạn và hỏa lực vang lên, cùng với tiếng kêu thảm thiết của vô số lính đánh thuê.

Mười lăm phút sau.

Ba bóng người đánh tới khu biệt thự!

Một người đàn ông trong đó tay cầm kiếm gãy, giống như sát thần!

“Ông Long, đi ra đây, anh em của ông đều bị tôi giết sạch!”

Nghe thấy câu này, ông Long toàn thân run rẩy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận