Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Hạ Nhược Tuyết cảm thấy rất đau, tuy không tổn thương đến mạch máu, chỉ bị rách da.

Nhưng cô ấy lại ngửi thấy mùi chết chóc!

“Mình sắp chết rồi ư? Được rồi, dù có chết, được nhìn thấy Bắc Minh trước khi chết thì mình cũng thoả mãn”, Hạ Nhược Tuyết tuyệt vọng nghĩ.

Cô ấy cắn môi đỏ, lấy hết can đảm lên tiếng: “Diệp Bắc Minh, tớ thích cậu!”

“Gì cơ?”

Diệp Bắc Minh sửng sốt.

Hạ Nhược Tuyết tiếp tục la lớn: “Tớ thích cậu, tớ đã thích cậu từ hồi cấp ba”.

“Tớ không biết cậu có quan hệ gì với người này, cũng không biết bây giờ cậu có thân phận gì!”

“Nhưng tớ vẫn thích cậu!”

“Cậu đừng để bị anh ta uy hiếp, cậu đi đi, đi nhanh lên, mặc kệ tớ!”, Hạ Nhược Tuyết kích động, đã chuẩn bị sẵn sàng chết.

Cô ấy há miệng cắn vào cổ tay Bọ Cạp.

“Á!”

Bọ Cạp cảm thấy đau dữ dội, anh ta nổi giận hét lên: “Con điên này, nếu mày muốn chết thì tao chiều mày!”

Con dao trong tay Bọ Cạp cắt mạnh qua cổ Hạ Nhược Tuyết.

“Vèo!”

Trong nháy mắt, Diệp Bắc Minh di chuyển!

Anh ra tay với tốc độ nhanh như chớp, nhanh hơn cả Bọ Cạp.

Mọi người chưa thấy rõ chuyện gì xảy ra, Diệp Bắc Minh đã cầm lấy một chiếc đũa ném đi.

“Phụt!”

Tay cầm dao của Bọ Cạp lập tức bị chiếc đũa đâm trúng, một tiếng “keng” giòn giã vang lên, con dao rơi xuống đất.

“Á!”

Bọ Cạp đau suýt ngất xỉu.

Hạ Nhược Tuyết tìm được cơ hội giẫm lên mu bàn chân của Bọ Cạp.

“Con khốn này, mày đi chết đi!”, Bọ Cạp vô cùng tức giận, anh ta quyết định dù có chết cũng phải kéo Hạ Nhược Tuyết theo làm đệm lưng.

“Ầm!”

Bọ Cạp đấm một phát vào lưng Hạ Nhược Tuyết.

“Phụt!”

Hạ Nhược Tuyết như bị xe đâm, hộc ra một búng máu.

Diệp Bắc Minh nhanh chóng đi tới kéo Hạ Nhược Tuyết về phía mình.

“Vèo!”

Một chiếc đũa khác trong tay anh bay ra đâm xuyên đầu Bọ Cạp.

Bọ Cạp ngã phịch xuống đất, mắt trợn trừng.

Vua bắn tỉa, vua sát thủ Bọ Cạp cứ thế đã chết!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui