Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Anh cười thần bí: “Đây là bí mật!”

Sắc mặt Lục sư tỷ nghiêm lại: “Tiểu sư đệ, việc này không phải đùa đâu”.

“Võ kỹ cấp Thánh, sẽ khiến võ giả toàn cầu đỏ mắt đấy”.

“Thứ này nhất định phải giữ cẩn thận, không được truyền ra ngoài, nếu không sẽ có họa sát thân”.

Diệp Bắc Minh vừa định lên tiếng.

Đột nhiên.

Tút tút tút!

Điện thoại đổ chuông.

Anh cầm lên xem, là Lý Gia Hinh gọi tới.

Diệp Bắc Minh nghe điện thoại: “A lô, có chuyện gì vậy?”

“Phụt… khụ khụ khụ… anh Diệp… cứu… cứu tôi…”.


Giọng của Lý Gia Hinh vô cùng yếu ớt.

Sau đó.

Một người đàn ông cất giọng kiêu ngạo: “Mày chính là cái tên Diệp Bắc Minh gì đó phải không?”

“Lệnh bài huyền thiết ở trong tay mày hả?”

“Tao cho mày nửa ngày, đến nhà họ Lý ở Hương Đảo”.

“Nhớ kỹ, chúng tao biết tất cả thông tin của mày, cũng biết mày sinh ra ở Giang Nam”.

“Hiện giờ tao không rảnh đi đối phó người thân bạn bè của mày, nếu mày không đến, tao sẽ đi giết sạch bọn họ!”

Rắc rắc!

Hắn dẫm nát điện thoại.

Hương Đảo.


Đại sảnh nhà họ Lý. . Tiên Hiệp Hay

Mấy ông lão, mười mấy thanh niên ngồi ở đây.

Ba anh em nhà họ Lý đứng ở chỗ không xa, nơm nớp lo sợ, cúi đầu người run lên.

Bọn họ vốn đã bị đuổi khỏi nhà họ Lý, bây giờ cũng bị bắt về!

Thi thể của ông cụ Lý nằm dưới đất, cổ bị bẻ gãy.

Sắc mặt dữ tợn, đã chết nhiều giờ.

Lý Gia Hinh vô cùng thê thảm, đôi chân đẹp bị bẻ gãy!

Toàn thân đều là máu tươi!

Bò dưới đất thoi thóp.

Thê thảm không nỡ nhìn!

Mấy trăm người làm của nhà họ Lý đều quỳ ở chỗ không xa, sắc mặt tái nhợt!

Một cô gái xinh đẹp cúi nhìn Lý Gia Hinh: “Rõ ràng một cô gái bình thường, lại có khuôn mặt đẹp như vậy, đúng là đáng ghét chết đi được”.

Đố kỵ!

Tại sao cô ta lại đẹp như vậy?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận