Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Phía sau mình khoảng một mét lại có người đi theo!

Mẹ kiếp!

Anh xuất hiện từ lúc nào?

Sao hắn lại không biết chứ!

Anh đi theo bao lâu?

Soạt!

Người đàn ông xông ra, giữ khoảng cách đủ an toàn với Diệp Bắc Minh.

Nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Giỏi lắm nhóc con, vậy mà có thể lừa được cảm giác của tao?”

“Quả thật có chút bản lĩnh, đáng tiếc bản lĩnh không nhiều”.

Diệp Bắc Minh bình tĩnh hỏi: “Nói, ông là ai?”

“Tìm tôi làm gì?”

Người đàn ông nhướng mày, có chút bất ngờ: “Ha ha ha, vậy mà mày có thể nhìn ra tao đến giết mày?”

“Nếu mày đã biết rồi, nói cho mày cũng không sao”.

“Tao là kẻ tàn sát!”

“Có người muốn mạng của mày!”

Soạt!

Giây tiếp theo.

Kẻ tàn sát lập tức ra tay, tốc độ của hắn rất nhanh.

Giống như một con mãnh hổ, đánh về phía Diệp Bắc Minh.

Vèo!!!

Một quyền đánh ra, mang theo tiếng phá âm.

Một luồng huyết khí khủng khiếp bộc phát từ trong cơ thể người đàn ông.

Diệp Bắc Minh cười đầy thâm ý: “Kẻ tàn sát, dám chủ động ra tay với tôi?”

“Ông không biết tôi đã thăng cấp rồi sao?”

Diệp Bắc Minh đánh một quyền!

Sức mạnh ngàn cân bộc phát trong quả đấm.

Ầm!

Khoảnh khắc hai nắm đấm chạm vào nhau.

“Rắc rắc!”

Cánh tay của kẻ tàn sát trực tiếp nổ tung!

“A!”

Hắn kêu thảm một tiếng, không dám tin lùi lại.

Điều khiến hắn không ngờ là Diệp Bắc Minh đã đuổi theo đến, trực tiếp đạp một cái.

Dứt khoát nhanh gọn!

Đạp trúng vào lồng ngực của kẻ tàn sát.

Phập!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui