Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ


“Nhưng bọn tao cách mấy trăm mét, mày tưởng những thủ đoạn của mày có ích hả?”
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng: “Không thử thì làm sao biết vô ích?”
“Kiếm Đoạn Long, giết!”
Một ý nghĩ, kiếm Đoạn Long xuất hiện trong lòng bàn tay Diệp Bắc Minh.

Bước ra một bước, giết về phía ông lão mũi khoằm!
Ông lão mũi khoằm không hề do dự, trong tay hiện lên một cái búa đen, tấn công về phía kiếm Đoạn Long!
Lúc hai bên đập vào nhau, búa đen lập tức nổ nứt.

Ông lão mũi khoằm đỏ mặt: “Không hổ là kiếm Long Đồ, quả nhiên lợi hại!”
“Mọi người cùng ra tay, hạ gục tên nhóc này!”
Mười mấy người cùng ra tay, một luồng sức mạnh như biển thét ập đến!
“Chú ý, đừng trực tiếp giết chết!”
“Đúng, phải bắt sống!”
“Mọi người cẩn thận, trên người tên nhóc này có ám khí, sẽ đột ngột phát ra tiếng sấm, uy lực cực kỳ mạnh…”
Người này còn chưa nói hết một câu, đã kêu thảm một tiếng: “A!”
Diệp Bắc Minh giống như quỷ mị, xuất hiện bên cạnh ông ta: “Chỉ có ông nói nhiều?”
Kiếm Đoạn Long đâm vào cơ thể của ông ta, lập tức chấn hãi.

Phụt!
Bùng ra sương máu!
“Giết!”
Các ông lão khác đỏ bừng mắt, cùng xông giết về phía Diệp Bắc Minh!
Gru!
Một tiếng rồng gầm.

Trong tích tắc, từ sau lưng Diệp Bắc Minh bùng phát ra ma khí ngút trời!
Một con chân long màu máu và một con tổ long màu đen hiện lên!
Đồng tử của bọn họ co lại: “Dị tượng cường mạnh quá!”
Huyết long và hắc long mỗi con khóa chặt một người cảnh giới Thần Vương hậu kỳ, gầm thét một tiếng rồi xông lên!
Phập! Phập!
Hai làn sương máu nổ tung!
Các ông lão khác phản ứng lại, trong lòng lạnh băng, sượt sượt sượt lùi lại!
Ông lão mũi khoằm quát lên: “Tên nhóc này ngưng tụ huyết long và hắc long cần thời gian, nhân lúc này, lấy mạng của hắn!”
Soạt!
Các ông lão khác không hề do dự, lập tức xông lên.

Một người cảnh giới Thần Vương đỉnh phong xuất hiện bên cạnh Diệp Bắc Minh, đâm một kiếm về phía bụng của anh!
“Cút!”
Diệp Bắc Minh thét lên một tiếng.

Kiếm Đoạn Long quét ngang qua!
Phụt!
Sương máu bùng nổ, người này trực tiếp bị chém vào hông.

Liền sau đó.

Một thanh loan đao màu đen ập đến, trực tiếp xuyên qua bụng của Diệp Bắc Minh!
Ông lão như rắn độc cầm loan đao màu đen cười dữ tợn: “Diệp Bắc Minh, một mình mày làm sao đấu được với mười mấy người bọn tao?”
“Thiên tài? Yêu nghiệt, trò cười thôi!”
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, cuồng bạo giơ kiếm Đoạn Long chém xuống!
Ông lão như rắn độc kinh hãi, rút đao tránh đòn tấn công này.

Kiếm khí vẫn được bùng phát bay ra, lục phủ ngũ tạng đau dữ dội, phun ra một ngụm máu tươi!
Ông ta nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt chấn kinh: “Tên nhóc này, rốt cuộc có sức mạnh thế nào?”
“Hắn thực sự chỉ là cảnh giới Hợp Nhất sao? Đúng là biến thái!”
Ông lão như rắn độc còn chưa nói hết.

Roạt!
Bỗng nhiên, một luồng đao khí khủng bố từ không trung bên cạnh chém về phía đầu của Diệp Bắc Minh!
Roạt!
Một cánh tay của anh bay đi, hoàn toàn biến mất.

Người ra tay chính là ông lão mũi khoằm: “Diệp Bắc Minh, ở trước mặt cảnh giới Thần Chủ, mày giả bộ cái gì?”
“Lúc này ở nhà họ Chu, chắc đã tiêu hao rất nhiều chân nguyên phải không?”
“Loại sức mạnh đột nhiên bùng phát đó, có lẽ là loại công pháp nào đó phải không?”
“Chẳng lẽ mày còn có thể bùng phát lần nữa như ở nhà họ Chu sao?”
Ông lão mũi khoằm cười lạnh lùng đi đến.

Dường như nhìn thấu tất cả!
Diệp Bắc Minh nhìn chằm chằm ông ta với ánh mắt lạnh như băng!
Đột nhiên!
Có người phát động tấn công!
“Diệp Bắc Minh, mày đi chết đi!”
Một ông lão gào một tiếng, tay cầm song kiếm chém xuống.

Diệp Bắc Minh giơ tay chém ra một đường kiếm, đánh ông lão này thành sương máu!
Hai đường kiếm khí ông lão đó chém ra trước khi chết giáng xuống, đập lên người Diệp Bắc Minh.

Phụt! Phụt!
Diệp Bắc Minh phun ra ngụm máu tươi, trên người có thêm hai vết thương đầm đìa máu tươi.

Ông lão như rắn độc truy kích đến, đúng là như một con rắn độc, cắn con mồi không buông!
Loan đao màu đen trong tay không ngừng chém ra!
Diệp Bắc Minh lùi lại liên tiếp, đôi mắt đỏ bừng, cả người hoàn toàn điên cuồng.

Hai ông lão cảnh giới Thần Vương đỉnh phong xông đến từ bên cạnh.

Diệp Bắc Minh chém ra một kiếm, hai luồng sương máu nổ ra.

Ông lão mũi khoằm tấn công một đòn chí mạng, một đao chém đứt một chân của Diệp Bắc Minh!
Phụt!
Ông lão như rắn độc tìm được cơ hội, loan đao màu đen chém về phía một cái chân còn lại của Diệp Bắc Minh!
Phụt!
Hai chân của Diệp Bắc Minh lần lượt bay đi.

Ông lão mũi khoằm cười thích thú: “Lão Xà, thiên tài ấy mà, chẳng qua cũng chỉ vậy thôi!”
Ông lão như rắn độc tán thành gật đầu: “Lão Ưng, chúng ta ức hiếp vãn bối như vậy, có phải không hay lắm không?”
Lão Ưng hỏi lại: “Không hay lắm sao?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui