“Cái gì? Có người treo thưởng một tỷ để giết Bắc Minh?”, Cửu sư tỷ giận giữ không có chỗ phát tiết, ngay cả game cũng dừng chơi: “Ai mà to gan vậy, dám giết sư đệ của bà đây?”
“Tổ chức Thiên Sát! Có người đăng nhiệm vụ treo thưởng một tỷ trên diễn dàn của bọn họ”.
Vương Như Yên nói.
“Má, bọn họ chán sống rồi phải không? Em đợi đấy, sau này tổ chức Thiên Sát có thể mở một diễn đàn, xem như kỹ thuật của bà đây không đạt!”, Cửu sư tỷ nóng nảy.
“Cho chị một tiếng, bắt đầu từ ngày mai, trong máy chủ toàn thế giới có một diễn đàn nào của tổ chức Thiên Sát xem như chị thua!”, Cửu sư tỷ không chơi game nữa, nhanh chóng rời khỏi khu trò chơi điện tử.
Ba mươi phút sau.
Trên một đảo nhỏ nào đó ở Thái Bình Dương.
Trong phòng điều khiển máy chủ chính của tổ chức Thiên Sát.
“Hôm nay lại có ba mươi người hoàn thành nhiệm vụ, trao thưởng hơn mười tỷ”.
“Hơn một trăm người làm nhiệm vụ thất bại”.
“Bảy Tông Sư bị giết!”
“Hả? Tin mới nhất, Bọ Cạp sát thủ át chủ bài của Long Quốc chết rồi?”, một người đeo mặt nạ thằng hề, giọng nói trầm thấp, nhìn tin tức trên máy tính, vẻ mặt ngạc nhiên.
“Bọ Cạp chết rồi!”
“Tin tức Rắn Đuôi Chuông đem về không thể nào là giả”.
“Bọ Cạp là sát thủ át chủ bài, đã hoàn thành tổng cộng ba trăm vụ ám sát, giết chết hơn mười Tông Sư, sao anh ta lại chết?”
Trong phòng điều khiển của tổ chức Thiên Sát, mọi người đều chấn động.
Bỗng nhiên, tất cả màn hình máy tính trong phòng điều khiển vang lên tiếng rò điện.
Sau đó.
Trên màn hình hiển thị của máy tính xuất hiện một kí hiệu hình “trái tim” trong bài tây.
Toàn bộ hệ thống internet của tổ chức Thiên Sát đều tê liệt.
Tất cả diễn đàn của tổ chức Thiên Sát trên toàn thế giới sụp đổ trong nháy mắt, tất cả đồng thời xuất hiện một kí hiệu hình “trái tim”.
“Là… hacker số một thế giới, Nữ Hoàng Đỏ!”
Người của tổ chức Thiên Sát ngạc nhiên: “Chuyện gì vậy, trong tổ chức Thiên Sát chúng ta ai đã đụng chạm đến Nữ Hoàng Đỏ? Đó là người phụ nữ đáng sợ ngay cả hệ thống ngân hàng quốc gia của Lang Quốc cũng dám hack, Cơ quan Tình báo Trung ương còn không dám làm gì cô ta!”
…
Khi Cửu sư tỷ giải quyết xong diễn đàn trên mạng của tổ chức Thiên Sát, Diệp Bắc Minh đưa Hạ Nhược Tuyết về chỗ ở.
Ở một tiểu khu cũ kỹ, không phải trung tâm thành phố.
“Bắc Minh, cậu đừng để ý, chúng tớ vừa mới tốt nghiệp, không có tiền, nhà không lớn”, Hạ Nhược Tuyết mỉm cười.