Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Mặt đầy đau lòng: “Sư đệ, đừng lo lắng, bác gái sẽ không có chuyện gì đâu”.

Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.

Cầu nguyện người tốt sẽ được trời phù hộ!

Đồng thời, sát ý trong lòng anh ngút trời.

“Mẹ, mẹ yên tâm, cho dù những người này có mục đích gì!”

“Nếu bọn họ dám truy nã mẹ thì cũng không cần thiết phải tồn tại!:

Con ngươi Diệp Bắc Minh đông cứng lại.

Phía dưới lệnh truy nã.

Tổng cộng có chữ ký của ba thế lực!

“Học viện Thiên Thần, cung Hạo Miểu, còn cả đế quốc Thanh Long!”

Đoàng!


Một luồng sát ý lạnh như băng phóng lên trời, dường như áp đảo vạn vật!

Tất cả mọi người đều hoảng sợ lui về phía sau, tim gần như đều ngừng đập, hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh.

Dù là đám người Diệp Cấm Thành, Hàn Kim Long, Tần Tướng Thần cũng bị ép cho không thở nổi.

Lúc này.

Bọn họ giống như đang đối mặt với thần chết!

Diệp Bắc Minh tay cầm lệnh truy nã, nội lực chấn động, phá vỡ chữ viết trên lệnh truy nã.

Chỉ để lại bức hình của mẹ.

Diệp Bắc Minh giống như thần chết, ánh mắt lạnh như băng nhìn Ngụy Công: “Lần cuối cùng ông biết được tin tức của mẹ tôi là ở đâu?”

Ngụy Công run rẩy: “Ở nước ngoài, cũng chính là bức hình đen trắng điện Huyết Hồn chụp được”.

“Lần đó, mẹ cậu hồi phục rất nhanh, nếu không người của Côn Luân Khư cũng đuổi kịp được”.


“Điện Huyết Hồn e là sẽ chết hết toàn quân!”

“Cũng vì lần đó, điện Huyết Hồn tổn thương nguyên khí nặng nề”.

Trên người Diệp Bắc Minh bộc phát ra huyết khí khủng khiếp.

“Điện Huyết Hồn!”

“Lại là điện Huyết Hồn!”

Cơ thể Ngụy Công run rẩy như một con kiến.

Giọng nói của Diệp Bắc Minh giống như từ sâu trong địa ngục truyền đến: “Điện Huyết Hồn phát hiện mẹ tôi ở đâu?”

Ngụy Công lắc đầu: “Tôi không biết”.

“Điện Huyết Hồn ở đâu?”

“Cái này tôi cũng không biết, điện Huyết Hồn quá thần bí”.

Con ngươi Diệp Bắc Minh lạnh lẽo: “Vậy giữ lại ông có ích gì?”

Giơ tay lên!

Một kiếm!

Dứt khoát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận