Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Lâm Thương Hải và Vạn Lăng Phong đi theo phía sau, còn dẫn theo một đoàn trưởng lão của hiệp hội võ đạo Giang Nam.

Bỗng nhiên.

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, có cảm giác ngọa hổ tàng long chưa?”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Cảm nhận được rồi, ít nhất có mười mấy khí tức có thể uy hiếp tôi”.

“Nhưng, cũng chỉ là uy hiếp thôi”.

Nếu những võ giả đó nghe được lời này, chắc chắn sẽ chấn kinh đến chết!

Mẹ kiếp!

Ở đây có một trăm mấy chục ngàn võ giả.

Gần như tất cả võ giả hàng đầu của Á Châu đều đến.

Mới chỉ có mười mấy khí tức có thể uy hiếp cậu?

Chỉ là uy hiếp?


Cậu muốn nghịch thiên hả?

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Nếu để tôi giúp, cậu bùng phát toàn bộ thực lực, không ai có thể uy hiếp cậu”.

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Có tháp Càn Khôn Trấn Ngục ở đây, anh không lo lắng có nguy hiểm.

Đồng thời.

Diệp Bắc Minh còn phát hiện một vài gương mặt quen thuộc.

Hai bố con Lục Lâm Thiên và Lục Khi Sương thì không cần nói.

Ở gần bọn họ, còn có một vài võ giả cũng cường mạnh như Lục Lâm Thiên.

Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết, đó đều là võ giả của gia tộc ẩn thế khác.

Đám người Khương Sơn Hà và Khương Hàn Nguyệt cũng ở trong đám đông, có lẽ là nhà họ Khương cổ võ.

Ở bên khác.


Thế gia của Long Đô sớm đã ngồi vào vị trí.

Đám người nhà họ Tần, nhà họ Hoa, nhà họ Diệp, nhà họ Phó.

Diệp Cấm Thành dẫn theo cháu gái Diệp Như Ca.

Còn có nhà họ Hàn của Trung Hải.

Hai ông cháu Hàn Kim Long, Hàn Nguyệt.

Tô Mạc Già cũng có mặt trong đám đông, ngồi cùng một khu vực với thế gia của Trung Hải.

Cô ta vẫy tay với Diệp Bắc Minh từ xa: “Tiểu sư bá!”

Đều là người quen.

Bỗng nhiên.

Diệp Bắc Minh nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

“Ngụy Yên Nhiên?”

Ngụy Yên Nhiên dẫn đầu, thay mặt cho nhà họ Ngụy ngồi vị trí gia chủ.

Ngụy Yên Nhiên lập tức phát hiện ra Diệp Bắc Minh, chậm rãi đứng lên, ánh mắt rất phức tạp.

Diệp Bắc Minh cười và gật đầu với cô ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận