Một nghị sĩ khác cười bảo: “Quốc chủ, chuyện này chưa chắc là tệ đâu”.
“Hả?”
Quốc chủ Cao Ly nhìn qua.
Người nghị sĩ nọ cười đáp: “Đối với Long Quốc mà nói, Diệp Bắc Minh cực kỳ hữu dụng”.
“Có Diệp Bắc Minh ở đó, tương lai ắt sẽ trở thành người bảo vệ của Long Quốc!”
“Hơn nữa, Diệp Bắc Minh mới hai mươi ba tuổi, còn lâu mới trưởng thành!”
“Quốc chủ, người nói xem, Hùng Quốc và Lang Quốc nóng lòng muốn giết chết Diệp Bắc Minh lẽ nào chỉ vì báo thù hay sao?”
“Không phải!”, người nghị sĩ nọ lắc đầu nói tiếp: “Bọn họ không muốn Long Quốc phất lên mà thôi!”
“Diệp Bắc Minh vang danh giới võ đạo Á Châu, mà nay chết trên đất Cao Ly chúng ta, đó chẳng khác nào là đả kích nghiêm trọng với Long Quốc!”
“Hơn nữa, danh tiếng của Cao Ly Quốc sẽ như nước lên thì thuyền lên!”
“Dù sao Diệp Bắc Minh chết trên đất chúng ta đấy”.
Quốc chủ Cao Ly hơn lo lắng nói: “Nếu Long Quốc chế tài chúng ta thì phải làm sao?”
Tất cả các nghị viên khác đều nở nụ cười: “Chế tài sao?”
“Chỉ là một Long Quốc mà thôi?”
“Chỉ cần chúng ta dựa dẫm vào Hùng Quốc thì Long Quốc làm gì được chúng ta chứ?”
“Quốc chủ, người cứ yên tâm đi, chỉ cần ngồi xem Diệp Bắc Minh chết như thế nào là được”.
Quốc chủ Cao Ly nhíu này: “Nếu Diệp Bắc Minh thắng thì sao?”
Ngay sau đó.
Cả phòng hội nghị chìm trong tĩnh lặng.
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Giây tiếp theo.
“Hahaha!”
Tiếng cười rộ lên.
“Quốc chủ, sao Diệp Bắc Minh có thể sống sót được chứ?”
“Lôi Thần là ai? Ông ta là một trong các vị thần của phương Tây, giết Diệp Bắc Minh dễ như trở bàn tay thôi!”
“Ngươi cứ yên tâm đi, Diệp Bắc Minh chết chắc rồi!”
Tất cả mọi người đều nhao nhao khẳng định điều đó.
Chỉ có mỗi quốc chủ Cao Ly lòng đầy bất an.
Ông ta nhíu mày.
Lòng chợt nảy ra một suy nghĩ đáng sợ: “Nếu Diệp Bắc Minh chiến thắng thì sợ rằng Cao Ly Quốc của chúng ta chỉ có nước đầu hàng, vĩnh viễn lệ thuộc vào Long Quốc!”
…
Một bên khác.
Vùng ngoại thành thủ đô Cao Ly.
Quân đội của Hùng Quốc đang đóng quân tại đây.