Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ


Bóng người thứ bảy, thứ tám, thứ chín!
Có tổng cộng chín bóng người đi ra, cộng thêm người đỡ đầu.

Tổng cộng là mười người!
Mười sư phụ đồng thời xuất hiện.

"Người đỡ đầu!"
"Dược Vương Quỷ Cốc!"
"Độc Cô Kiếm Thánh!"
"Vua tàn sát!"
"Kiếm Chủ Bất Diệt!"
"Đan Đế Bất Hủ!"
"Thiên Thần Điện Chủ!"
"Thánh Hoàng!"
"Độc Đế!"
"Còn có! Long Huyết Chiến Thần!"
Ba lão già biến sắc, mỗi lần có một người xuất hiện là sắc mặt của bọn họ lại ngưng trọng thêm một phần.

Đợi đến khi toàn bộ mười người xuất hiện, khuôn mặt già nua của bọn họ đã hoàn toàn khó coi như nuốt phải con ruồi!
Những người này, hàng triệu năm trước chính là những nhân vật lớn đỉnh cao trong một lĩnh vực nào đó!
Giờ phút này.


Lại vì một thanh niên mà đồng thời xuất hiện mười người!
Đơn giản là nghịch thiên!
Hô hấp của Diệp Bắc Minh dồn dập, cảm thấy giống như là đang nằm mơ.

Lúc còn ở núi Côn Luân, anh không cảm thấy 99 sư phụ lợi hại bao nhiêu!
Nhưng từ khi sau xuống núi, anh càng cảm thấy sư phụ mình kinh khủng!
"Sư phụ, đồ nhi nhớ mọi người muốn chết!"
Diệp Bắc Minh kêu to.

Dược Vương Quỷ Cốc hừ lạnh một tiếng: "Tên nhóc thối, Quỷ Môn Thập Tam Châm của vi sư cũng không tệ lắm phải không?"
Độc Cô Vũ Vân cười to: "Ha ha, đồ nhi, kiếm thuật của con tiến triển rất nhanh!"
Vua tàn sát hài lòng gật đầu: "Đồ nhi ngoan, con đã học được đạo tàn sát của vi sư tới cùng rồi!"
Kiếm Chủ Bất Diệt liếc Diệp Bắc Minh một chút: "Minh Nhi, con không tệ đâu".

Đám người Đan Đế Bất Hủ, Thiên Thần Điện Chủ, Thánh Hoàng, Độc Đế, Long Huyết Chiến Thần đều mỉm cười gật đầu.

Người đỡ đầu lắc đầu: "Đợi lát nữa ôn chuyện đi, giải quyết phiền toái trước mắt rồi tính sau".

"Được!"
Chín vị sư phụ còn lại đều gật đầu.

Ba lão già của thế giới Cao Võ đều lui lại một bước theo bản năng.

Long Huyết Chiến Thần trực tiếp ra tay, một quyền đánh vỡ bầu trời.

Sau đó lao thẳng về phía lão già mặc trường bào màu đen như sao băng: "Vừa rồi là ông nói muốn giết người đúng không?"
"Nếu đã như vậy, ông lên trước mở đường đi!"
Trường bào màu đen lão già mặt mo trầm xuống: "Long Huyết Chiến Thần ông dám!"
Vừa dứt lời, Long Huyết Chiến Thần một quyền đã xuất hiện trước người lão già trường bào màu đen.

Ông ta gầm thét một tiếng, ra tay chống cự!
Ầm!
Một luồng khí nổ tung, lão già mặc trường bào màu đen phun ra một ngụm máu tươi bay ra ngoài.

Long Huyết Chiến Thần thừa thắng xông lên!
Ánh mắt lão già mặc trường bào màu đen vô cùng kinh hãi: “Làm sao có thể, triệu năm trước ông ta đã đã bị thương!”
“Làm sao còn có thể phát huy ra loại thực lực này chứ?”
Nhưng ông ta còn chưa kịp nghĩ nhiều, Long Huyết Chiến Thần đã xông tới trước người.

Đấm ra một quyền!

Gào!
Tiếng rồng gầm phá vỡ bầu trời, lão già mặc trường bào màu đen bị đánh bay ra ngoài, thân thể già nua suýt nữa thì nổ tung.

"Ra tay!"
Lão già gầy như que củi và lão già mặc áo bào tím liếc nhìn nhau, bắt tay đánh lui Long Huyết Chiến Thần!
Kiếm Chủ Bất Diệt cười một tiếng: "Chơi hội đồng đúng không?"
Thiên Thần Điện Chủ tiến lên một bước: "Hội đồng? Tôi thích!"
"Còn chờ cái gì nữa? Đồng loạt ra tay!"
Vua tàn sát quát lên một tiếng lớn, sát ý kinh khủng ngưng tụ.

Mười người đồng thời ra tay, giống như là thiên thần hạ phàm, cảnh tượng kinh khủng đánh sâu vào trái tim tất cả mọi người ở đây!
Đám người tu võ như Kỷ Vô Song, Kỷ Hoài An đã sớm nghẹn họng nhìn trân trối, toàn thân run rẩy đứng tại chỗ!
"A! "
Lão già gầy như que củi kêu thảm, gân mạch bị đứt vỡ.

Nằm rạp trên mặt đất giống như một con chó chết: "Các ông! Các ông lại dám đối xử với chúng tôi như thế!"
Thần kiếm của lão già mặc áo bào tím đứt gãy.

Đan điền sụp đổ, hoàn toàn biến thành một phế nhân: "Chuyện hôm nay, lão phu sẽ nhớ kỹ!"
"Tất cả đám người các ông đều sẽ không chạy thoát đâu, lão phu sẽ cho các ông phải hối hận!"
Lão già mặc trường bào màu đen bị xé rách hai tay.

Xương cột sống bị đập gãy, vô cùng thê thảm gào thét: "Dựa vào cái gì? Cả đời lão phu chưa bao giờ phải chịu đựng sự nhục nhã như này!"
"Một ngày nào đó, lão phu sẽ khiến cả thế giới Chân Võ phải chôn cùng!"
Người đỡ đầu phun ra một làn khói: "Còn dám mạnh miệng?"
Ầm! Ầm! Ầm!
Ông ấy tung cước ra đá vỡ miệng ba người.

Một giây sau.


Ầm ầm!
Một dao động không gian cực kỳ khủng bố truyền đến, trong vết nứt không gian mà ba lão già đi ra truyền tới một giọng nói lạnh như băng.

"Mấy người hơi quá đáng rồi!"
Đám người kinh ngạc nhìn lại.

Diệp Bắc Minh cũng không nhịn được ngẩng đầu, nhìn về phía vết nứt không gian.

Giọng nói này lạnh như băng, vô tình.

Không mang theo chút cảm xúc nào cả!
Giống như là một tảng đá vậy!
Người đỡ đầu thản nhiên nói: "Dựa theo ước định thì vẫn chưa tới triệu năm".

"Bất cứ người nào cũng không được xâm phạm thế giới Chân Võ, người vi phạm sẽ bị giết không tha!"
Bên phía đối diện trầm mặc một lát.

Giọng nói lạnh như băng vang lên: "Đã đến triệu năm rồi".

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận