“Tảng đá cũng có thể luyện đan sao?”
Vừa hỏi ra tiếng.
Vù vù vù vù!
Bỗng nhiên.
Không trung truyền đến tiếng báo động phòng không.
Mí mắt Diệp Bắc Minh giật giật: “Sao vậy?”
Vào lúc này.
Ông Jack đã rời khỏi phạm vi khu công nghiệp của tập đoàn Lý thị.
Mới vừa rồi, lúc ông ta chuẩn bị ra tay, đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt!
Hiện tại.
Cảm giác nguy hiểm này lại đến!
“Ở trên trời?”
Ông Jack giật mình, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Một đầu đạn cực lớn đang nhanh chóng bay tới.
“Đây là…”
Con ngươi ông Jack co rút kịch liệt, chửi ầm lên: “CK! CK! CK! CK!!!”
“Assef, ngay cả tao mà mày cũng muốn giết?”
“Tên điên, cái thằng điên này!”
Trái tim ông Jack bị dọa đến phát nổ!
Ông ta điên cuồng chạy ra xa!
Hoàng hậu Hồng Đào biến sắc lao đến, bổ nhào vào Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, cẩn thận, đó là bom nguyên tử!”
Ầm!
“A…”, ông Jack kêu thảm thiết.
Trong nháy mắt, sức mạnh của quả bom nguyên tử làm ông ta bốc hơi hoàn toàn.
Dù có nằm mơ, ông ta cũng chẳng thể ngờ bản thân lại chết dưới tay người của mình.
…
Assef đứng trước doanh trại, nhìn về phía khu công nghiệp của tập đoàn Lý Thị.
Một đám mây hình nấm chậm rãi mọc lên!
Phản chiếu vào cặp kính râm lớn của ông ta.
Nữ sĩ quan bên cạnh sớm đã mướt mồ hôi lạnh.
Đối phó kẻ hèn Diệp Bắc Minh, thế mà dùng đến cả bom nguyên tử.
Assef khẽ nói: “Kết thúc, hết thảy đều kết thúc!”
…
“Cửu sư tỷ!”
Diệp Bắc Minh gào rống.
Xung quanh đều là lửa cháy hừng hực!
Ánh lửa tận trời.
Nhiệt độ cao đến dọa người.