Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

“Xảy… Xảy ra chuyện gì?”

Ba vị sư tỷ hỏi.

Giọng nói của Diệp Bắc Minh đông lạnh đến tận cùng: “Cửu sư tỷ vì bảo vệ em nên mất đi toàn bộ nội lực”.

“Chị ấy đã ngăn cản lần phát nổ đầu tiên của bom nguyên tử!”

“Em dùng Quỷ Môn Thập Tam Châm và nội lực giữ lại tâm mạch của Cửu sư tỷ”.

“Chị ấy sẽ không chết, nhưng nội lực… e rằng không về được”.

Diệp Bắc Minh thở dài.

Ba vị sư tỷ im lặng.

Trong lòng chỉ còn lại sát ý lạnh như băng!

Các cô đồng loạt ra tay, rót nội lực vào trong cơ thể hoàng hậu Hồng Đào.

Ròng rã suốt ba ngày ba đêm.


Kết hợp với Quỷ Môn Thập Tam Châm và dược liệu của Diệp Bắc Minh, cuối cùng hoàng hậu Hồng Đào cũng tỉnh lại.

Nhưng cô còn rất yếu ớt.

Lửa vẫn đang thiêu đốt hừng hực xung quanh!

Diệp Bắc Minh chậm rãi đứng dậy, đôi mắt lạnh lẽo: “Ba vị sư tỷ, mọi người chăm sóc cho Cửu sư tỷ, em rời đi một lúc”.

“Sư đệ?”

Vương Như Yên, Lục Tuyết Kỳ, Liễu Như Khanh đồng thời giật mình.

Diệp Bắc Minh đã đi ra ngoài lửa lớn.



Mấy phi công Hùng Quốc đang tuần tra trên không trung.

Mấy người cười nói: “Tướng quân Assef cũng quá cẩn thận, ông ta ở doanh trại uống cà phê, lại bắt chúng ta đi tuần tra?”


“Có cái gì mà tuần tra, dưới vụ nổ của bom nguyên tử còn có ai có thể sống sót sao?”

Một phi công khác trả lời: “Ai biết được, đây là mệnh lệnh của cấp trên, mày nghe lệnh là được”.

“Đêm nay tao dẫn mày đi quán bar đứng đầu Cao Ly vui vẻ tiêu khiển”.

“Đám phụ nữ Cao Ly kia thích chúng ta nhất”.

Nghe vậy.

“Hahahaha!”

Những phi công khác đều bỉ ổi cười ra tiếng.

Đột nhiên.

Một phi công thốt lên: “Đó là gì? Có người!”

“Người?”

Mấy phi công khác cười lắc đầu.

Còn có người cười nhạo: “Ron, mày đừng nói hươu nói vượn, sau vụ nổ hạt nhân, sao có thể…”

Cổ họng như bị thứ gì chặn lại!

Nửa câu sau, bất luận thế nào người kia cũng không nói ra được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận