Cúp điện thoại.
Sắc mặt Assef liên tục thay đổi: “Diệp Bắc Minh, máy bay chiến đấu Lôi Long không làm gì nổi mày, mày dám theo tao đến Hùng Quốc sao?”
“Nếu mày dám đuổi tiếp, tao sẽ cho mày hết đường về!!!”
Assef lập tức tiến vào vùng biển phía tây Hùng Quốc.
Ông ta đặc biệt lựa chọn một khu quân sự.
Còn thông báo trước với chính phủ, để bọn họ ngăn chặn Diệp Bắc Minh.
Nửa giờ sau.
Ven bờ biển xuất hiện trước mắt, Hathaway có chút lo lắng: “Các hạ Diệp Bắc Minh, phía trước chính là Hùng Quốc, anh chắc chắn vẫn còn muốn tiến về phía trước không?”
Diệp Bắc Minh phun ra một câu: “Tiếp tục tiến về trước”.
Hôm nay không giết Assef, anh thề không quay đầu!
Thần cản giết thần, phật cản diệt phật!
Ầm!
Thời khắc máy bay vận chuyển đến gần bờ biển phía tây.
Mấy chục tên lửa từ mặt đất bắn về phía máy bay vận chuyển!
Hathaway run rẩy mở miệng: “Các hạ Diệp Bắc Minh, đó là tên lửa Patriot, tên lửa theo dõi kinh khủng nhất!”
“Chúng ta sẽ bị đánh rơi!”
“Mở cửa khoang!”
Cửa khoang mở, Diệp Bắc Minh đi tới đỉnh máy bay vận chuyển.
Tay anh cầm kiếm Đoạn Long, nhìn về phía tên lửa Patriot.
Giọng nói tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Nhóc con, không cần phải lãng phí nội lực, dùng đá Lôi Minh”.
“Đá Lôi Minh?”
Diệp Bắc Minh sững sờ.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nói: “Đúng vậy, đá Lôi Minh có thể mở ra sấm sét”.
“Cậu dùng nội lực, có thể điều khiển sấm sét!”
“Không cần gì phải tiêu hao nội lực”.
“Ồ?”
Diệp Bắc Minh sáng bừng.
Dựa theo cách tháp Càn Khôn Trấn Ngục dạy anh.
Hai tay nắm chặt hư không, hai khối đá Lôi Minh xuất hiện trong tay.
Nội lực rót vào đá Lôi Minh, giữa cổ tay lóe lên lôi quang.
Đoàng!
Diệp Bắc Minh dùng hai khối đá Lôi Minh đụng vào nhau, phát ra tiếng vù vù của sấm sét.
Bùm!!!
Đột nhiên, anh dùng chút lực, hai khối đá Lôi Minh hung hãn đập vào nhau.
Một đường tia chớp khủng khiếp từ tầng mây rơi xuống, đánh nổ toàn bộ tên lửa Patriot!