Dỗ em say giấc nồng

Văn phòng chủ tịch luôn chuẩn bị quần áo sạch sẽ. Kiều Thẩm Diễm vào phòng vệ sinh tắm rửa và thay áo sơ mi mới sau đó quay người ném chiếc áo bẩn trị giá hai mươi nghìn tệ vào thùng rác mà không thèm suy nghĩ.
 
Anh không có ấn tượng gì với Bối Nhị, anh sẽ nhớ rằng người như vậy tồn tại hoàn toàn là do Kỳ Dữu còn hình dáng cô ta như thế nào, tên cô ta là gì thì toàn bộ đều không liên quan gì đến anh. Anh cũng sẽ không để chút chuyện ngoài ý muốn này trong lòng.
 
Đến tối, sau khi từ bên ngoài quay về, Khấu Mạn gõ cửa kể cho Kiều Thẩm Diễm chuyện Kỳ Dữu đi xem phòng suốt một buổi chiều.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Chiều nay chúng tôi đã đi xem ba tòa nhà. Căn mà bà chủ ưng ý nhất là căn trên tầng 36 của tòa nhà văn phòng Tài chính rộng 2000 mét vuông đối diện với chúng ta. Thế nhưng bà chủ cảm thấy giá thuê tương đối đắt nên vẫn đang cân nhắc."
 
Đầu bút cọ xát trên giấy trắng hạ xuống một chữ ký rồng bay phượng múa, Kiều Thẩm Diễm khẽ nhướng mày, giọng nói mang theo ý cười: “Cảm thấy tiền thuê nhà đắt phải không? Vậy thì mua cho cô ấy đi. "
 
-
 
Kỳ Dữu nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, cô tìm một tờ giấy nháp trải ra trước mặt rồi viết viết tính tính, miệng cô bĩu ra rõ dài rồi khổ não dùng đầu bút chọc vào cằm, bắp chân mảnh mai của cô đung đưa trong không khí.
 
Cô vừa tính toán vừa lẩm bẩm: “Một tháng tiền thuê nhà là ba trăm ngàn, trả một năm một lần, vậy là ba triệu sáu trăm ngàn. Lại còn phải sửa sang, trang trí, mua thiết bị văn phòng, tiền vốn đưa vào hoạt động nữa. Như vậy là… Không tính rõ ràng được, dù sao thì cũng rất rất nhiều tiền, mình lấy đâu ra số tiền này bây giờ?”
 
Tuy là Kỳ Dữu có kho bạc nhỏ của riêng mình nhưng phần lớn là bất động sản nên muốn rút một lúc số tiền lớn như vậy thì quả thực là có đôi chút khó khăn.
 
Thế nhưng cô khá là thích tầng nhà văn phòng mà hôm nay đi xem. Môi trường không tệ, vị trí địa lý cũng không tệ, nếu đổi lại thuê nơi khác rẻ hơn một chút thì trong lòng cô ít nhiều cũng sẽ có chút không cam lòng.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trời xanh ơi, cô sẽ không nghèo đến độ phải dựa vào việc bán túi để lấy tiền thuê nhà đấy chứ!!
 
Trong lúc cô đang cân nhắc xem có nên gọi cho Kỳ Thịnh Viễn và dùng lời lẽ ngọt ngào để dụ ông ấy đầu tư tiền cho hay không thì Khấu Mạn đã gửi cho cô một bức ảnh qua WeChat, giấy trắng mực đen, tiêu đề là hợp đồng mua nhà ở tầng nào đó.
 
Khấu Mạn: [Bà chủ, toà nhà mà hôm nay cô nhìn trúng đã được mua bằng tên cô. Mấy trang này là hợp đồng đã được soạn thảo, mời cô xem qua.]
 
Kỳ Dữu: “…”
 
Tòa nhà nào? Mua bằng tên ai cơ?
 
Cô mở hợp đồng ra đọc kỹ một lượt, chính xác là tên của cô, cũng chính xác là địa chỉ tòa nhà mà cô đã nhìn trúng.
 
Không cần suy nghĩ thì cô cũng biết đó là tác phẩm của ai. Cô đặt tay che trái tim bé nhỏ rồi gửi tin nhắn WeChat cho Kiều Thẩm Diễm: [Anh mua toà nhà đó rồi à??]
 
Kiều Thẩm Diễm nhẹ nhàng đánh chữ: [Ừ, mua rồi.]
 
Kỳ Dữu: [Anh đừng có bốc đồng, tòa nhà đó đắt lắm.]
 
Kiều Thẩm Diễm: [Không sao đâu, quà cưới tặng em đấy, cô Kiều.]
 
Kỳ Dữu: “…”
 
Món quà này cũng...
 
Quá con mẹ nó khiến người ta vui vẻ, hưng phấn, kích động, sung sướng, thích thú rồi!!
 
Hú hú hú, xin hỏi mỗi lần kết hôn đều có thể được tặng một tòa nhà rộng 2000 mét vuông ạ?
 
Nếu như kết hôn một lần là được một toà nhà thì xét trên phương diện nhà cửa, cô bằng lòng kết hôn với tên đàn ông khốn kiếp này thêm mấy lần nữa!
 
Kiểu thu thập đủ 7 tầng để triệu hoán thần rồng ấy!!
 

 
Công tác chuẩn bị cho văn phòng đang được tiến hành một cách có trật tự. Nửa tháng tiếp theo, Kỳ Dữu trải qua những ngày bận rộn nhưng mãn nguyện. Cô phải bận rộn chuyển đến nhà họ Kiều, lại phải chuẩn bị tuyển nhân viên. Cách dăm ba bữa, cô phải đưa Bentley đi tham gia huấn luyện chó trị liệu và thỉnh thoảng còn phải dành thời gian đến bệnh viện thăm bà nội Kiều. Mỗi ngày cô đều cảm thấy không đủ thời gian, hận không thể chia thành đầu sáu tay để làm việc ngày đêm.
 
May mắn thay, cơ thể của bà cụ Kiều đang từng ngày hồi phục. Tuy rằng vẫn không nhận ra mọi người như cũ, thần trí cũng không minh mẫn nhưng tâm trạng đã không còn nôn nóng như lúc đầu nữa, bà cụ cũng đã dần dần chấp nhận sự chăm sóc của người nhà.
 
Một ngày trước khi bà cụ xuất viện, Kỳ Dữu chính thức chuyển đến nhà họ Kiều, tiểu đội thú cưng của cô cũng chuyển đến cùng cô.
 
Nghiên cứu khoa học cho thấy nuôi thú cưng có thể xoa dịu nỗi cô đơn của người già một cách hiệu quả nên khi được hỏi ý kiến, Kiều Tông Minh đã đồng ý không chút do dự.
 
Sau khi giải quyết xong tiểu đội thú cưng hùng hậu, Kỳ Dữu gọi riêng Bentley và Ferrari đến phòng khách để họp gia đình.
 
Cô chống tay lên hông, hai chú chó con ngoan ngoãn ngồi trước mặt cô chờ chỉ dẫn.
 
“Được rồi, từ nay về sau, nơi này chính là nhà mới của mấy đứa. Không được phá đồ đạc, không được bới thảm cỏ, cũng không được cắn giày dép. Đương nhiên là nếu mấy đứa chỉ cắn giày dép của Kiều Thẩm Diễm thì mẹ cũng không có ý kiến gì đâu. Nghe hiểu thì kêu lên một tiếng nào."
 
“Gâu!” Hai chú chó con phối hợp rất ăn ý.
 
Kỳ Dữu gật đầu lộ vẻ mặt hài lòng rồi tiếp tục nói: "Bentley, con là chó trị liệu đã tốt nghiệp cao đẳng. Nhiệm vụ sau này của con chính là bầu bạn với bà nội, làm cho bà vui vẻ mỗi ngày, chú ý đến sự an toàn của bà."
 
Cô lại nhìn sang một bên khác nói: "Ferrari, nhiệm vụ của con thì sao đây... Với chỉ số thông minh này của con thì tốt nhất vẫn là đừng giao nhiệm vụ cho con. Chuyện chung thân đại sự còn chưa giải quyết được đâu. Con có thể dẫn bạn gái về nhà cho mẹ được không hả? Mẹ muốn có cún con từ lâu lắm rồi, con có biết không?”
 
Đợi đã, sao mà câu này nghe quen tai quá...
 
Khi chính cô bị thúc giục sinh con, hình như người lớn trong nhà cũng nói như thế này...
 
Thôi bỏ đi, những chuyện này đều không quan trọng. Cô xoa cái đầu nho nhỏ của Ferrari, thu dọn quần áo sau đó lên lầu tắm rửa rồi đi ngủ.
 
Tầng bốn đã được sửa sang và tách thành một phòng ngủ chính, một phòng làm việc, một phòng dành cho em bé và một phòng thay đồ. Sau khi sơn lại tường, căn phòng trở nên sáng sủa hơn rất nhiều, trừ phòng làm việc ra thì về cơ bản đều đã được sửa sang lại theo phong cách Kỳ Dữu ưa thích.
 
Đêm nay Kiều Thẩm Diễm làm việc đến tận khuya.
 
Anh đã phải hoàn thành trước rất nhiều công việc để ngày hôm sau có thể đích thân đi đón bà nội ra viện. Khi anh về đến nhà, Kỳ Dữu đã nằm trên giường ngủ say rồi.
 
Dáng vẻ khi ngủ của cô vẫn như cũ, không được duyên dáng cho lắm. Chăn chỉ che đến bụng còn đôi chân dài thon gầy trắng nõn thì lộ hết ra trong không khí.
 
Kiều Thẩm Diễm cười khẽ, anh chậm rãi cởi áo khoác âu phục ra rồi bước đến bên giường đắp chăn cho cô. Kỳ Dữu rì rầm hừ mũi lật người như thể không hài lòng khi bị người khác chạm vào mình, cô lại đá tung chăn ra.
 
Kiều Thẩm Diễm lắc đầu và đành phải buông cô ra. Chắc phải đợi đến khi mình tắm rửa xong lên giường nằm nghỉ, ôm cô vào lòng thì cô mới nằm yên được.
 
Động tác tắm rửa của người đàn rất nhanh chóng, sau khi tắm gội và sấy tóc đơn giản, anh tắt hết đèn đi.
 
Sợ đánh thức người ở trên giường, động tác lên giường của anh rất nhẹ. Anh vén chăn lên rồi nhích vào từng chút một, đột nhiên dưới chân anh đạp phải một vật gì đó lông lá bù xù, nhóc con kia sợ hãi, nó thở phì phò rên rỉ mấy tiếng.
 
Động tĩnh lớn như vậy cũng không đánh thức được Kỳ Dữu đang ngủ say. Kiều Thẩm Diễm mở chăn ra, Ferrari đang rúc vào trong nghiêng cái đầu nhỏ nhìn anh, đôi mắt mở lớn tròn xoe của nó như thể đang muốn nói: “Sao nhà ngươi lại đạp vào ta! Xin lỗi mau! Không cho phép ngươi ngủ với mẹ ta, bây giờ ngươi đi ra ngay cho ta!”
 
Kiều Thẩm Diễm xoa xoa ấn đường rồi tóm lấy gáy Ferrari nhấc nó lên, ra lệnh: “Từ nay về sau mày không được phép ngủ trong phòng bọn tao.”
 
Ferrari ư ử kêu mấy tiếng như thể đang tuyên bố chủ quyền: Mẹ! Mẹ mau dậy đi! Người đàn ông của mẹ đang tóm gáy con đây này!
 
Đáng tiếc là lúc này Kỳ Dữu còn ngủ say hơn cả heo con. Cô không hề biết rằng cục cưng bé bỏng của mình bị Kiều Thẩm Diễm lôi cả chó lẫn ổ chó tàn nhẫn ném ra khỏi phòng.
 
Trước khi lên giường, Kiều Thẩm Diễm cẩn thận kiểm tra phòng một lượt, đề phòng nửa đêm lại có BMW hay Mercedes - Benz gì đó của cô nhảy ra.
 
Sau khi chắc chắn là không có "người thứ ba" ở đây, anh mới yên tâm nằm xuống giường.
 
Anh vừa chợp mắt thì Kỳ Dữu nũng nịu chui vào lòng anh, đôi chân thon dài trắng nõn gác lên eo anh lại còn rì rầm kêu lạnh.
 
Kiều Thẩm Diễm vòng tay qua vai cô, ôm chặt cô vào lòng rồi quấn chăn vào cho cô, không cho cô động đậy lung tung thêm nữa.
 
Trong lúc ngủ mơ, Kỳ Dữu hừ hừ mấy tiếng, má cô áp vào lồng ngực nóng bỏng của người đàn ông dụi dụi, cái tay không yên phận thì duỗi ra chạm lung tung vào cơ thể anh.
 
Kiều Thẩm Diễm hít một hơi thật sâu, dục vọng trong lòng bị khơi dậy. Anh nhắm mắt lại, cố gắng hết sức để đè nén ngọn lửa trên người mà cô đã đốt lên.
 
Anh giữ tay Kỳ Dữu lại và đè thấp giọng cảnh cáo: “Nếu em còn động đậy lung tung thì đêm nay khỏi phải ngủ.”
 
Kỳ Dữu nổi loạn rút tay ra, lòng bàn tay cô dán lên ngực anh rồi từ từ di chuyển xuống dọc theo eo bụng anh, mỗi tấc da mà cô chạm vào đều nóng hầm hập.
 
Ý chí của Kiều Thẩm Diễm đang bấp bênh trên giới tuyến.
 
Bàn tay của người phụ nữ bất ngờ đưa vòng ra sau eo anh, rồi bất ngờ vỗ vỗ mấy phát, Kỳ Dữu cười vui vẻ: “Ferrari, mông con lại cong lên rồi.”
 
"..."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui