Sau khi thu dọn bàn làm việc xong, Bối Nhị nhìn lại lần cuối văn phòng nơi mình đã làm việc hơn ba tháng.
Các đồng nghiệp đều có vẻ mặt bí hiểm, hả hê trước nỗi đau của người khác mà chụm đầu rỉ tai nhau.
Bối Nhị tự an ủi mình rằng chẳng sao hết, dù sao thì cô ta cũng không thích ở chung với những người đã cô lập mình, cô ta nhấc thùng tài liệu lên rồi dứt khoát rời đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đứng ngoài văn phòng hơn một tiếng đồng hồ, giám đốc nhân sự sắp xếp cho cô ta vào bộ phận tiếp thị. Bởi vì ngay lúc đó không tìm được vị trí thích hợp cho cô ta nên vẫn để cô ta bắt đầu làm từ vị trí trợ lý.
Khu vực làm việc được bố trí ở một góc khuất nhất, nhân viên của bộ phận tiếp thị đông hơn gấp mấy lần so với bộ phận mà cô ta đã từng làm. Mỗi người đều bận rộn với công việc của mình, chẳng ai quan tâm đến việc bạn là ai cũng chẳng ai để ý xem bạn là ai.
Bối Nhị mạnh mẽ kìm nước mắt, cô ta cúi đầu đi vào nhà vệ sinh.
"Các người làm việc kiểu gì vậy hả? Dự án lớn như thế mà người của chúng ta đều đã đã bị thay thế hết. Bây giờ trong tổ này toàn là thân tín của Kiều Thẩm Diễm thôi, cậu có biết không hả?"
Nghe thấy tên Kiều Thẩm Diễm, bước chân của Bối Nhị khựng lại rồi đi theo hướng phát ra giọng nói.
Trong văn phòng sáng sủa, người đàn ông trung niên ném hết tài liệu trong tay vào mặt cấp dưới, nhe răng trợn mắt, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
Bối Nhị nhớ là mình đã từng gặp mặt ông ta, có vẻ như ông ta là một vị quản lý cấp cao có trình độ chuyên môn nào đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Sếp Trương, chuyện này cũng không thể trách chúng tôi được. Tổng giám đốc Kiều quá thủ đoạn, chúng tôi chỉ sao nhãng một chút thì anh ta đã nói đổi người là đổi người.”
Mấy năm nay, công ty có một dự án lớn nằm trong tay sếp Trương. Do lợi nhuận cao nên mấy năm nay ông ta trong tối ngoài sáng kiếm được rất nhiều thứ béo bở. Trước đây khi còn đương chức, Kiều Tông Minh đều mắt nhắm mắt mở với sếp Trương thế nhưng Kiều Thẩm Diễm vừa mới nhậm chức đã thu lại hai dự án lớn trong tay ông ta. Bây giờ, vị trí quản lý cấp cao này cũng chỉ là một vị trí có tiếng nhưng không có miếng mà thôi.
Con đường tài lộc sống sờ sờ mà bị cắt đứt nên sếp Trương không làm sao nuốt được cục tức này, ông ta giận dữ đập bàn nói: “Vốn tưởng là vừa mới về nước thì nó sẽ không gây ra được động tĩnh gì, thật không ngờ là nó lại có thủ đoạn như vậy. Đầu tiên là dựa vào cuộc hôn nhân thương mại với Tập đoàn Thịnh Viễn mà đã tạo dựng được chỗ đứng vững chắc ở công ty, sau đó lại âm thầm mà tiêu diệt những người đối nghịch với mình. Tuổi còn nhỏ mà đã ranh như vậy, đúng là tôi đã xem nhẹ nó rồi."
Cấp dưới hơi trợn mắt, trong lòng nảy ra một ý nghĩ: "Sếp Trương, tôi nghe nói có gần đây vừa khéo phòng chủ tịch có một thư ký đang mang thai sắp từ chức. Hay là chúng ta nhân cơ hội này nhét một người của chúng ta vào, tốt nhất là một người phụ nữ..."
Phụ nữ…
Sếp Trương rất nhanh chóng hiểu rõ ý của anh ta. Ông ta gật đầu cười nham nhở: “Vẫn là cậu lắm mưu nhiều kế, cứ làm theo ý tưởng của cậu đi.”
Đột nhiên có tiếng va chạm từ phía cửa kính vang lên. Sếp Trương cảnh giác đứng dậy: “Ai?”
Cấp dưới nhanh chóng đuổi ra ngoài rồi lôi Bối Nhị đang nghe trộm vào trong văn phòng: "Sếp Trương, là người mới mà hôm nay bộ phận nhân sự sắp xếp."
Sếp Trương trừng mắt nhìn cô ta: "Cô đã nghe được những gì?"
Bối Nhị nhỏ giọng thừa nhận: "Tôi... Tôi đã nghe thấy hết rồi."
Ngừng một lúc, cô ta căng thẳng lắc đầu và giải thích: "Sếp Trương, ông yên tâm, tôi sẽ không nói ra đâu. Hơn nữa... Hơn nữa, tôi cảm thấy, tôi có thể giúp ông."
…
Một tuần sau, Bối Nhị được nhân sự đưa lên phòng chủ tịch ở tầng 68. Lộ Siêu đích thân dẫn cô ta đến chỗ làm việc, trước tiên đưa nội quy làm việc của phòng chủ tịch cho cô ta xem. Anh ấy lén trao đổi ánh mắt với Khấu Mạn rồi xoay người đi vào văn phòng của Kiều Thẩm Diễm.
“Sếp Kiều, bộ phận nhân sự vừa đưa thư ký mới lên đây, hình như là người mà phó tổng giám đốc Trương đặc biệt sắp xếp.”
Kiều Thẩm Diễm cười nhạt: “Nằm trong dự liệu của tôi. Dự án Liên Hách kia trước đây luôn ở trong tay ông ta, bây giờ tiền bạc, quyền lực đều đã mất hết, với tính cách của ông ta thì khẳng định là sẽ không chịu ngậm bồ hòn làm ngọt.”
Lộ Siêu gật đầu: "Vâng, thế nên ông ta muốn sắp xếp người của mình trong văn phòng chủ tịch chúng ta. Có điều, người mà ông ta đưa đến lần này hình như là bạn cùng trường với bà chủ."
Kiều Thẩm Diễm hơi nghiêng đầu, cố gắng nhớ lại: “Cái người ở đại sảnh lần trước đấy à?”
Lộ Siêu: “Là cô ta.”
Kiều Thẩm Diễm cụp mắt suy nghĩ một lúc rồi nói: "Trước tiên cứ lặng lẽ quan sát đã. Tạm thời không sắp xếp công việc cho cô ta, các giấy tờ quan trọng cũng không được đưa vào tay cô ta, khoảng thời gian này cậu và Khấu Mạn chú ý nhiều hơn một chút."
“Vâng.” Lộ Siêu đang định đi ra ngoài thì đột nhiên lại nhớ tới điều gì đó bèn quay người lại nói: “À đúng rồi, sếp Hứa của Sí Diệu đã đến, đang ở dưới lầu rồi ạ.”
Kiều Thẩm Diễm nhướng mày nói: "Mời cậu ấy vào đi."
-
Kỳ Dữu đang kiểm tra việc sửa sang tòa nhà tài chính đối diện thì bất ngờ nhận được điện thoại của Kiều Thẩm Diễm bảo cô đến công ty một chuyến.
Vừa khéo buổi chiều cô không có việc gì làm nên sau khi trao đổi với nhà thiết kế về các chi tiết trang trí, cô vội chạy sang. Không ngờ là trong văn phòng lại có người đang ngồi, vừa thấy cô bước vào, người kia đã cười đùa cợt nhả gọi chị dâu.
Sau khi nói rất nhiều chuyện, Hứa Sí Hoài nói rõ mục đích chuyến thăm của mình: “Em và Niệm Niệm dự định cuối năm nay tổ chức hôn lễ. Niệm Niệm nhà em vô cùng thích chiếc váy cưới mà chị tự thiết kế khi kết hôn, thế nên hôm nay em đến đây là muốn nhờ chị dâu ra tay thiết kế cho Niệm Niệm nhà em một chiếc. Giá cả thì không thành vấn đề.”
Ôn Thời Niệm, vợ của Hứa Sí Hoài, vốn là nữ nghệ sĩ dưới trướng Sí Diệu. Cô ấy nổi tiếng nhờ khả năng diễn xuất tuyệt vời cùng tính cách dễ thương, sau này mới lộ ra chuyện cô ấy và ông chủ trẻ của công ty đang có quan hệ tình cảm với nhau. Các hợp đồng quảng cáo của cô ấy cứ luôn “chạy tới” và bây giờ thì một người có xuất thân bình thường là cô ấy tự nhiên đã được coi là nữ nghệ sĩ tuyến hai rồi.
Với sự nổi tiếng của cô ấy thì đám cưới nhất định sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý. Mấy ngày nay Kỳ Dữu đang vắt óc suy nghĩ về việc làm thế nào để mở cửa thị trường, nâng cao độ nổi tiếng của thương hiệu, cô không ngờ là cơ hội lại đến sớm như vậy.
Thế nên cô đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ: “Không thành vấn đề. Đương nhiên là tôi có thể thiết kế váy cưới cho cô ấy. Nhưng mà… Tôi có một điều kiện.”
Hứa Sí Hoài hỏi: “Điều kiện gì?”
"Nhà tài trợ của chương trình [Thiếu niên theo đuổi ánh sáng] thì để cho thương hiệu Ciyo của tôi. Tôi sẽ thiết kế váy cưới miễn phí cho Niệm Niệm."
Hứa Sí Hoài sững người: "Nhà tài trợ chính á? Chương trình này của bọn em vốn đang dự định đến tìm Kiều thị tài trợ đây, có phải thế không anh Diễm?"
Kiều Thẩm Diễm thản nhiên nhếch khóe môi: “Cái đó sao có thể giống nhau được chứ? Ý của chị dâu cậu là cô ấy sẽ thiết kế váy cưới cho vợ cậu còn cái danh nhà tài trợ chính của chương trình thì được trao miễn phí cho Ciyo.”
"..." Phải mất cả phút đồng hồ Hứa Sí Hoài mới tiêu hóa được lời nói của Kiều Thẩm Diễm.
Một chiếc váy cưới nhiều nhất cũng không thể nhiều hơn chục triệu nhưng làm nhà tài trợ chính cho một chương trình thì còn hơn nhiều chứ không chỉ dừng lại ở một chút tiền như thế. Ý tưởng này của Kỳ Dữu cũng quá con mẹ nó tuyệt rồi!
Hứa Sí Hoài: "Đậu má, hai vợ chồng các người đều sinh năm con cáo phải không?"
Kỳ Dữu và Kiều Thẩm Diễm nhìn nhau mỉm cười.
…
Vì chiếc váy cưới của vợ, cuối cùng Hứa Sí Hoài vẫn quyết định trao tên thương mại của chương trình cho Kỳ Dữu, cũng coi như là tặng một món quà cưới cho người anh em tốt của mình dù rằng trong lòng anh ấy đang rỉ máu.
Hiệu quả làm việc của Sí Diệu rất cao, ngay đêm hôm đó đã soạn thảo một bản hợp đồng mới và gửi vào hộp thư của Kỳ Dữu.
Lần đầu tiên Kỳ Dữu được trải nghiệm cảm giác làm bà chủ ký hợp đồng nên còn đặc biệt in bản hợp đồng ra một cách lễ nghi rồi dùng bấm ghim kẹp lại ngay ngắn, gọn gàng. Sau đó cô học theo Kiều Thẩm Diễm, đeo một cặp kính chống ánh sáng xanh và ngồi trên giường đọc vô cùng nghiêm túc.
Có điều sự mới lạ này chưa kéo dài được mấy phút mà cô đã bị các điều khoản hợp đồng, bị bên A bên B cùng các thuật ngữ chuyên ngành làm cho đầu váng mắt hoa.
Cô có đôi chút bực bội, bĩu môi bỏ hợp đồng trên giường: “Cái hợp đồng rách nát gì không biết, không thể viết cái gì mà mình có thể hiểu được sao!”
Cuối cùng cô cũng được trải nghiệm việc một ngày đọc mấy bộ hợp đồng như Kiều Thẩm Diễm vất vả như thế nào.
Thế nhưng… Cô lại không bận tâm đến việc bắt người chồng “ngon bổ rẻ” của mình làm việc vất vả hơn một chút. Cô tự tin, thẳng thừng dúi bản hợp đồng vào tay Kiều Thẩm Diễm rồi nói: “Anh xem giúp tôi đi.”
Kiều Thẩm Diễm nhướng mày nhìn cô rồi nghiêm túc giảng giải: "Hợp đồng của công ty em không nên để tôi xử lý. Là người sáng lập công ty thì sớm muộn gì sau này em cũng phải học những điều này."
Kỳ Dữu kéo tay áo anh lắc lắc, dùng hết những lời ngọt ngào nũng nịu trong đời nói với anh: “Ôi dào, cái gì mà công ty của tôi chứ, anh đừng có phân biệt rạch ròi như vậy. Bây giờ của anh là của tôi, của tôi cũng là của anh rồi, đều như nhau cả thôi, anh xem hộ tôi đi, mắt tôi đau sắp chết rồi đây này.”
Yết hầu của Kiều Thẩm Diễm cuộn lên, anh bị cô thu hút một cách khó hiểu.
Anh liếc mắt nhìn cô sau đó không thèm xem tài liệu của công ty mình mà cầm hợp đồng của cô lên và nói: "Chỉ một lần này thôi đấy."
Trong giọng nói còn mang theo một chút nuông chiều như thể muốn nói: "Thực sự là hết cách với em mà."
"Được được được!"
Kỳ Dữu vội vàng gật đầu. Cô nịnh nọt anh cũng “gãi đúng chỗ ngứa”, nào là đấm lưng, nào là bóp vai cho anh.
Chỉ là làn sóng ân cần, niềm nở này đến nhanh mà đi cũng rất nhanh. Chỉ một lúc sau, cô đã than thở là mình mệt rồi, sau đó tự thân vận động ôm lấy máy tính bảng rồi nằm xuống bên cạnh để xem phim truyền hình.
Bộ phim mà cô theo dõi hôm nay chiếu tập cuối. Gần đây, mỗi ngày cô đều theo dõi cập nhật đồng thời còn phải lên mạng đọc một làn sóng bình luận tình cảm chân thành.
Dựa vào giá trị nhan sắc cao cùng thiết lập nhân vật hoàn hảo trong các bộ phim truyền hình mà gần đây nam diễn viên trẻ mới nổi Tống Thành thường xuyên đứng đầu top tìm kiếm thịnh hành. Người hâm mộ đăng bình luận trên Weibo, không ngừng Amway* thần tượng của mình cho người qua đường.
*Amway: Là một từ lóng của giới trẻ Trung Quốc, ý nói đến việc giới thiệu thứ hoặc người mà mình cảm thấy tốt cho người khác.
Kỳ Dữu nhập tâm quá sâu vào bộ phim truyền hình đến nỗi cũng có cảm tình rất tốt đối với diễn viên. Thế nên ngay sau khi bộ phim kết thúc, cô đã chính thức quyết định đưa Tống Thành vào danh sách thần tượng của mình.
Vì điều này mà cô còn vô cùng nghiêm túc lên mạng tìm kiếm thông tin của cậu ấy.
Kiều Thẩm Diễm đang xem hợp đồng thì trông thấy khuôn mặt của một ngôi sao nam nào đó thường xuyên xuất hiện trên máy tính bảng của Kỳ Dữu, anh lạnh nhạt hừ khẽ một tiếng.
Kỳ Dữu hoàn toàn không để ý, cô cứ ôm lấy ngực rồi tự mình ngây ngất: “Hu hu hu, bé cưng của chúng ta ba tuổi học đàn guitar, năm tuổi học street dance, tám tuổi học chơi trống, mười tuổi học cưỡi ngựa, mười ba tuổi thì được tìm kiếm tài năng phát hiện rồi đi Hàn Quốc làm thực tập sinh, mười chín tuổi thì về nước phát triển, bắt đầu học diễn xuất và quay phim truyền hình!! Bé cưng của chúng ta quá là xuất sắc rồi. Hai mươi tuổi đã mở khóa được nhiều kỹ năng như vậy. Có điều gì cậu ấy không thể làm được không!!”
“Có.” Kiều Thẩm Diễm lạnh lùng nói, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi bản hợp đồng: “Cậu ấy không thể cưới em.”
Kỳ Dữu: “…”