Dỗ em say giấc nồng

Bởi vì sự xuất hiện của Ngôn Phạn nên suốt chặng đường trở về Kỳ Dữu có chút lơ đễnh, cũng không hề nhận ra điện thoại trong túi xách đã reo suốt nửa phút rồi.
 
Cho đến khi gặp đèn đỏ ở ngã tư đường, theo bản năng, cô muốn lấy điện thoại ra để giết thời gian, lúc mở màn hình lên mới phát hiện trong thông báo có rất nhiều cuộc gọi nhỡ. Tất cả là của Kiều Tầm Tuân gọi tới, không biết hôm nay cơn gió nào lại thổi đến đây.
 
Qua ngã tư đường, cô dừng xe ở ven đường, vừa tô lại son môi, vừa gọi điện thoại lại cho Kiều Tầm Tuân.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Cô chủ nhỏ của tôi ơi, cuối cùng cô cũng chịu nghe điện thoại rồi à?” Giọng Kiều Tầm Tuân có vẻ hấp tấp.
 
Kỳ Dữu mím đôi môi đỏ mọng: “Có chuyện gì mà lại gấp gáp như vậy?”
 
Kiều Tầm Tuân: “Gấp, đương nhiên rất gấp! Hôm nay, tôi phải tham gia tiệc sinh nhật của một bà chủ. Nhưng vừa nãy không cẩn thận làm đổ cà phê lên chiến bào của tôi rồi, trong studio của cô có bộ lễ phục nào phù hợp để tôi mặc không? Giang hồ cứu nguy.”
 
“…”
 
Kỳ Dữu còn tưởng là chuyện gì, cô nhìn đồng hồ, thấy từ giờ đến khi bắt đầu tiệc tối vẫn còn sớm, vì vậy đóng gương trang điểm lại, bặm môi rồi nói: “Chờ lát, nửa tiếng nữa tôi sẽ đưa tới cho dì.”
 
Cúp điện thoại, cô tạm thời quay xe trở về công ty.
 
Trong khoảng thời gian này Kỳ Dữu ở nhà dưỡng thương, công việc vẫn được liên lạc trực tuyến với bên nhóm quản lý, may mà không xảy ra rắc rối gì, cũng giúp cô yên tâm hơn rất nhiều.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hơn một tuần không đến công ty, ban quản lý điều hành công ty từ trong ra ngoài đều rất suôn sẻ, phần lớn nhân viên đều không biết chuyện cô bị thương, còn tưởng rằng cô đang đi nghỉ phép ở đâu đó rồi. Kỳ Dữu vừa bước vào cửa chính công ty thì cả một văn phòng lớn như vậy mọi người ai cũng không ngừng chào hỏi cô.
 
“Chào sếp Kỳ.”
 
“Chào sếp Kỳ.”
 
Kỳ Dữu xách túi bước đi với phong thái đặc biệt, mỉm cười gật đầu với mọi người.
 
Thứ mà một hãng thời trang không thiếu nhất chính là quần áo, sau khi quyết định xong chuyện hợp tác giữa nhà cung cấp và công xưởng sản xuất, hoạt động kinh doanh của Ciyo được vận hành đâu vào đấy.
 
Kỳ Dữu đi theo trợ lý đến phòng trưng bày mẫu, chọn hai bộ lễ phục phù hợp với Kiều Tầm Tuân rồi chụp ảnh gửi cho cô ấy. Kiều Tầm Tuân chưa sinh con, dáng người được giữ gìn rất tốt, cho nên không lo xảy ra vấn đề kích thước không vừa người.
 
Nhưng chứng khó lựa chọn của cô ấy lại đặc biệt nghiêm trọng, chọn nửa ngày vẫn không quyết định được, Kỳ Dữu quyết định đóng gói cả hai cái, thay cô ấy đưa đến nhà họ Kỳ.
 
Từ sau khi Kỳ Dữu dọn đến sống ở nhà họ Kiều, anh trai Kỳ Nhiên cũng sống tự lập ở bên ngoài, biệt thự to như vậy chỉ còn hai người Kiều Tầm Tuân và Kỳ Thịnh Viễn ở nên cô quạnh hơn rất nhiều.
 
Sau khi Kỳ Dữu kết hôn, trong nhà không còn ai đấu võ mồm với Kiều Tầm Tuân nữa. Lúc mới bắt đầu cô ấy cảm thấy không quen, cho nên sau đó học theo mấy bà chủ nhà người ta nuôi một con lạc đà đáng yêu trong sân, nhân tiện trồng chút hoa cỏ, ngôi nhà mới khôi phục lại chút sức sống.
 
Ở phía nam của tầng hai, là phòng thay đồ mà Kỳ Thịnh Viễn đặc biệt sửa lại cho Kiều Tầm Tuân.
 
Bộ lễ phục chữ V khoét sâu mà Kỳ Dữu mang đến đã chiếm được trái tim của cô ấy, Kiều Tầm Tuân mặc váy xoay một vòng trước tấm gương to sát đất, hài lòng nói: “Cô không cần nói gì hết, váy của công ty cô còn đẹp hơn mấy bộ lễ phục đến từ các thương hiệu nhỏ kia.”
 
Kỳ Dữu nhướng mày nhìn cô ấy, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo như muốn nói: Đúng là, không nhìn xem là thiết kế của ai.
 
Kiều Tầm Tuân thay giày, đột nhiên nói: “Hay là cô đi cùng tôi đi, tối nay hai chị em chúng ta sẽ dùng vẻ đẹp này “chặt đẹp” mấy người kia.”
 
“Này, ai là chị em với dì đấy.” Kỳ Dữu tức giận liếc xéo cô ấy.
 
Rõ ràng là công chúa Bạch Tuyết tốt bụng xinh đẹp và mẹ kế ác độc xấu xa của cô.
 
Kiều Tầm Tuân nhìn cô bằng nửa con mắt: “Tôi không muốn làm mẹ con đâu, nghe như thế trông có vẻ là tôi rất già vậy.”
 
Kỳ Dữu: “Tôi cũng không muốn đâu, cảm ơn.”
 
Dù hai người có tranh luận như thế, nhưng Kỳ Dữu không hề từ chối lời đề nghị cùng đi dự tiệc. Đúng lúc mấy ngày nay Kiều Tông Minh và bà lão đến nhà cô nhỏ ở, Kiều Thẩm Diễm cũng về muộn, trong nhà chỉ có một mình cô ăn cơm,vô cùng cô đơn, đáng thương.
 
Hai người bận rộn trong phòng trang điểm một lúc lâu, cuối cùng cũng đến địa điểm tụ họp trước khi tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu.
 
Tiệc sinh nhật lần này là sinh nhật lần thứ mười của bạn tốt ở trong giới của Kiều Tầm Tuân là bà Vương, nhà họ Vương bao trọn một câu lạc bộ tư nhân quy mô không nhỏ, mời tất cả các bà chủ của các gia đình quyền quý ở trong giới.
 
Hai người vừa bước vào cửa đã ngay lập tức trở thành tiêu điểm của hội trường, bởi vì có nhan sắc cao và lễ phục vô cùng đẹp đẽ nên đã thu hút mọi ánh nhìn. Ngoài ra cũng bởi vì tâm lý thích hóng chuyện bát quái của phụ nữ trong các gia tộc giàu có, nhìn thấy hai người này cùng tham dự, không khỏi liếc nhìn nhiều hơn một chút.
 
Lấy các cô gái trẻ về làm vợ kế không phải là chuyện hiếm thấy trong cái giới này của bọn họ, nhưng giống như nhà họ Kỳ một giây trước náo loạn đến gà bay chó sủa, một giây sau cả gia đình lại hòa thuận, yên bình đúng là không nhiều lắm.
 
Có người đoán, hai người này đang diễn trò cho người ngoài xem.
 
Kiều Tầm Tuân vội vàng dẫn Kỳ Dữu đến chào hỏi chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật, không hề để ý tới những lời đồn nhảm trong bữa tiệc.
 
“Ôi, bà Kỳ, bộ lễ phục hôm nay của cô thật đẹp, đây là thời trang cao cấp của thương hiệu lớn nào vậy?” Có một người khen ngợi.
 
Kiều Tầm Tuân vuốt tóc, cười rạng rỡ: “Đẹp đúng không, tôi cũng thấy rất đẹp. Đây không phải là nhãn hiệu nước ngoài, là lễ phục mà Kỳ Dữu nhà tôi tự thiết kế.”
 
“Thật sao? Thiết kế của Kỳ Dữu tuyệt thật đấy!”
 
Ngay sau đó, một loạt lời khen ngợi, nịnh nọt thổi phồng Kỳ Dữu cứ nối đuôi nhau mà đến.
 
Kiều Tầm Tuân giống như một tấm biển quảng cáo biết đi lại, cứ thế mà tung ra một làn sóng quảng cáo cho Ciyo trong bữa tiệc, gặp ai cũng đều lập tức khoe khoang đây là thiết kế của Kỳ Dữu, số lượng có hạn trên thế giới, chỉ có một bộ duy nhất này thôi.
 
Kỳ Dữu cảm thấy hơi nghi ngờ, không biết lúc bữa tiệc này kết thúc thì liệu người phụ nữ này có đến tìm cô đòi thanh toán phí quảng bá hay không.
 
EQ của Kiều Tầm Tuân rất cao, gặp ai cũng có thể trò chuyện vài câu, xứng danh là bà hoàng xã giao. Kỳ Dữu đứng ở bên cạnh không biết nên nói chen vào nói gì thêm, vô cùng buồn chán tìm một chỗ ngồi trang nhã có tầm nhìn thoáng đãng để bổ sung thể lực.
 
Cô đang cúi đầu chiến đấu với một miếng bánh ngọt thì lại vô tình nghe được vài câu châm chọc, khiêu khích.
 
“Này, vừa nãy hai người có thấy mắt cá chân của Kỳ Dữu kết vảy không, nghe nói khoảng thời gian trước cô ta bị thương.”
 
“Chuyện này tôi biết, nghe nói là bị Tăng Tuyết Bích đẩy xuống bậc thang ở nơi công cộng.”
 
“Tăng Tuyết Bích? Là ai vậy?” Công ty điện tử Tăng Gia không thể lọt vào mắt xanh của những người này, mặc dù trước đây có tiềm lực có thể chen chân vào giới thượng lưu, nhưng bây giờ lại bị người khác quên lãng.
 
“Chính là Tăng Tuyết Bích của công ty điện tử Tăng Gia, dáng người như này này.” Người phụ nữ kia nói xong, lấy tay vẽ hình hồ lô tròn trên không trung.
 
“À, cô ta sao, cô ta đẩy Kỳ Dữu làm gì? Hai người đó có thù oán gì sao?”
 
“Tôi nghe nói là do Kỳ Dữu quyến rũ chồng người ta nên lần này đã chọc giận Tăng Tuyết Bích.”
 
“Chồng Tăng Tuyết Bích? Lời này của cô có đáng tin không? Chồng Kỳ Dữu đẹp trai như vậy, không đến mức đó chứ.”
 
“Đương nhiên là đáng tin cậy, sau đó Tăng Tuyết Bích còn hỏi tôi phương thức liên lạc với Kỳ Dữu, có lẽ lại muốn tìm cô ta xé xác. Tôi nói này, loại chuyện này là tại anh tại ả, tại cả hai bên, dáng vẻ giống như Tăng Tuyết Bích, giữ được đàn ông mới là lạ. Hơn nữa, Kỳ Dữu và chồng cô ta vốn là hôn nhân thương mại không có tình cảm, lâu ngày cô ta không chịu nổi cô đơn chứ sao. Loại người như cô ta, từ nhỏ không có mẹ, có lẽ cũng không ai dạy cô ta…”
 
Cô gái trẻ còn chưa kịp nhiều chuyện, vừa nói xấu xong, trước mắt đột nhiên tối sầm, một ly rượu vang đỏ hắt thẳng về phía cô ta, tóc tai quần áo lập tức bị ướt đẫm, chất lỏng màu đỏ sậm chảy xuống dọc theo gò má.
 
“Aaaaa!!”
 
Cô gái trẻ đó ôm mặt thét chói tai, mọi người xung quanh đều sợ hãi, ngay cả Kỳ Dữu cũng ngơ ngác.
 
Kỳ Dữu nhìn ly rượu trong tay mình, không đúng, cô mới đi được một nửa, rượu này còn chưa hắt ra ngoài mà.
 
Là ai đã trút cơn giận này thay cô?
 
Con mẹ nó, thật hả giận!!
 
Cô nhìn về phía trước theo ánh nhìn kinh ngạc của mọi người – Kiều Tầm Tuân đứng giữa đám người, ngang ngược ném ly rượu lên thảm, chỉ vào mũi người phụ nữ kia nói: “Cô là cái thá gì mà dám đứng đây nói này nói nọ, đổi trắng thay đen hả?! Tôi nói cho cô biết, cho dù Kỳ Dữu nhà tôi không có mẹ nhưng có Kiều Tầm Tuân tôi đây thì người khác đừng hòng bắt nạt con bé!’
 
Người vây quanh xem chuyện dần dần nhiều hơn, cô gái nhỏ ôm mặt khóc vô cùng oan ức.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui