Sáng hôm sau cũng giống như mọi ngày nó và hắn vẫn đến công ty sớm.
Trên đường đi nó thấy hắn cứ lo lắng cho sức khỏe của nó, tuy cảm thấy buồn cười trước sự xốn xắng của hắn nhưng nó vẫn tỏ ra lạnh lùng.
- Anh có thể cất bộ mặt đó được rồi đấy.
Tôi tự biết sức khỏe của mình, anh không cần phải lo lắng thái quá như vậy chứ.
– Nó thấy hắn cứ lái xe một lúc lại quay lại nhìn mình thì lên tiếng nói
- Anh chỉ sợ em và con mệt thôi mà, hay mọi việc cứ để anh xử lý là được rồi, em ở nhà nghỉ đi có được không? – Hắn vẫn lo cho sức khỏe của nó khi nghĩ tới sự việc chiều tối qua nó bị ngất trong phòng làm việc.
- Được rồi, tôi chỉ đi làm tới khi nào họp báo giải quyết xong mọi việc thôi, được chưa.
À mà anh đã cho người theo dõi cô ta chưa?
- Anh đã cử người theo dõi cô ta 24/24 rồi, không lâu nữa chúng ta sẽ có kết quả thôi.
- Được rồi, việc đó để anh tự giải quyết.
Chiều nay tôi đi gặp kẻ muốn sát hại con tôi để xem chúng có chịu khai ra kẻ đứng đằng sau không.
Tôi có cảm giác kẻ đứng sau vụ bắt cóc và kẻ đứng sau cô ta cùng là một người.
- Cái đó để anh lo cho được không? Em đang mang thai đấy! – Hắn nhăn mặt lại khi thấy nó còn muốn tự mình lo mọi việc như thể không tin tưởng ở hắn làm hắn thấy buồn.
- Tôi không tin tưởng được anh, tôi phải tự tìm ra kẻ muốn hại con tôi còn về kẻ nào muốn hại công ty của anh thì anh phải tự mình giải quyết nhưng nếu kẻ đó đúng như tôi nghĩ thì anh không được phép đụng vào.
Nếu không anh sẽ biết tay tôi đấy.
– Nó biết hắn nghĩ gì nên cũng thẳng thắn nói luôn và cảnh cáo hắn.
- Theo ý của em vậy.
Chiều nay anh sẽ đưa em đi, anh không yên tâm để em tới đó một mình.
– Hắn đành phải nhường nhịn nó nhưng không thể cho nó đi lại lung tung một mình được bây giờ nó đang mang thai nên không thể không lo lắng cho nó.
- Cũng được, nhưng anh lo điều cô ta đi đâu đó trước khi tôi ra ngoài và khi tơi nơi anh chỉ được đứng đó nhìn mà không được phép lên tiếng.
OK.
- Được.
– Hắn thở phào khi nó đồng ý cho hắn đi theo, coi như đó đã là sự nhượng bộ của nó, hắn cần phải cố gắng hơn nữa để bù đặp những gì mà hắn đã đối xử với nó trước kia.
Tới công ty nó và hắn vẫn làm việc như mọi ngày, công việc sửa chữa lại số liệu do nó và hắn cố ý tạo ra bây giờ đều phải để nó giải quyết bởi máy tính của hắn vẫn phải lưu trữ những văn bản sai đó để lừa cô thư ký xinh đẹp để tránh gây sự chú ý của cô ta.
Hắn bắt đầu có được những thông tin mà người của hắn đã thu thấp được qua theo dõi cô ta nhưng vẫn không biết được kẻ đứng đằng sau lai ai.
Hắn muốn giải quyết xong vụ này thật sớm để nó có thể nghỉ ngơi mà dưỡng thai và chăm sóc sức khỏe bản thân được tốt hơn.
Tới 3h chiều.
- Thu Hương bộ hồ sơ thầu hôm trước tôi giao cho cô, cô đã làm xong chưa?
- Dạ em đã làm xong rồi, em gửi anh.
– Thu Hương đưa cho hắn bộ hồ sơ
- Umh cô để đó cho tôi, giờ cô mang giúp tôi tập tài liệu này tới phòng Kế hoạch, đây là tài liệu rất quan trọng của dự án sắp tới nên cô phải đưa tận tay Giám đốc bộ phận cho tôi, được chứ.
– Hắn giao cho cô ta tập tài liệu của một dự án nói là quan trọng nhưng hắn không có hứng đầu tư vào mảnh đất đó mà hắn chỉ muốn nhử cho con mồi cắn câu sớm hơn mà thôi.
- Dạ! Em biết rồi ạ, anh còn dặn gì nữa không ạ.
- Giờ tôi có việc phải ra ngoài gặp đối tác xong sẽ cùng họ ăn cơm luôn tan tầm cô cứ thế mà về không cần phải đợi tôi.
Giờ cô có thể đi được rồi.
- Vâng.
– Thu Hương nói rồi đi ra ngoài.
Khi đi tới một góc khuất cô ta đã mở tập tài liệu đó ra và lấy máy ảnh ra chụp lại, sau đó cô ta mang nó đến bộ phận Kế hoạch đưa cho Giám đốc bộ phận.
Sau khi cô ta ra khỏi phòng hắn tiến đến căn phòng bí mật mở cửa vào thì thấy nó vẫn đang làm việc, hắn tiến lại rồi ôm lấy nó từ đằng sau
- Em nghỉ ngơi chút đi, đừng làm việc quá sức, ảnh hưởng không tốt tới sức khỏe của hai mẹ con đâu.
– Hắn lo lắng nói.
- Được