Kiếp trước Vệ Toản cả đời không cưới vợ, đương nhiên không phải hắn thông suốt, nếu hắn thông suốt cũng sẽ không đợi đến khi người chết mới nhớ tới hôn một cái.
Hoàn toàn xuất phát từ nghĩa khí huynh đệ của hai người bọn họ.
Kiếp trước Thẩm Diên chịu quá nhiều khổ cực, lao tâm lao lực càng ngày càng suy yếu, chuyện thành thân không cần phải nghĩ, trừ phi muốn ngủm luôn ở trên giường.
Đại cô nương tiểu tức phụ ở kinh thành thương tiếc, yêu dung nhan tuấn mỹ của y, nhưng ngẫm lại chuyện đại sự chung thân, sợ gả qua liền thành quả phụ.
Nhưng Vệ Toản lại được hoan nghênh, nhất là về sau khi hắn đắc thế, chinh chiến sa trường, tuổi trẻ có tài, môn đình còn chưa có ai cả.
Bà mối thiếu điều đạp vỡ cánh cửa nhà hắn, ra khỏi cửa trùng hợp gặp mấy vị cô nương, khiến người ta thẹn thùng che nửa mặt.
So sánh như vậy, có thể thấy
Thẩm Diên quả nhiên không có người thăm hỏi.
Thẩm Diên khi đó kỳ thật đã không còn sừng sộ như lúc trẻ, quan hệ đối nghịch của hai người bọn họ đã nhất trí, sớm thống nhất cùng hội cùng thuyền.
Thế nhưng tính xấu hay ghen vẫn không bỏ được, y nhịn không được đỏ mắt, cười bảo: "Ngươi nói có khéo hay không, người bị người ta theo dõi rồi giết chết tên là Vệ Giới, là họ hàng của ngươi, ngươi phải cẩn thận một chút, đừng có chưa kịp thành thân đã bị người ta nhìn hỏng."
Vệ Toản đang bàn bạc đại kế mưu phản với y, sửng sốt một chút, bỗng nhiên buồn cười, lười biếng hỏi: "Tật xấu này của ngươi không sửa được sao? Sao vậy, không ai tới tìm Thẩm đại nhân làm mai?"
Thẩm Diên không nói lời nào, rũ mắt nhìn chằm chằm đầu ngón tay mình, thản nhiên nói: "Đều được cha mẹ nuôi lớn, cô nương nhà người ta đương nhiên sợ gả tới đây, trước sau cũng thành quả phụ."
Vệ Toản nghe y nói mí mắt giật giật, vỗ miệng y, nói sao y ăn nói xà lơ vậy.
Thẩm Diên không nói lời nào.
Vệ Toản hồi lâu mới nói: "Ta không cưới vợ là được rồi, ta sẽ ở bên cạnh ngươi."
"Hơn nữa, hai chúng làm loại chuyện này, cô nương người ta gả cho ta, cũng dễ dàng trở thành quả phụ."
Thẩm Diên nghĩ nghĩ, ừ cũng đúng.
Nhưng ngẫm lại, vì chút ghen tị của mình mà để Vệ Toản cùng mình độc thân, cũng rất buồn cười.
Y đang định nói gì đó.
Chợt thấy Vệ Toản cười nói: "Chỉ là, ở vậy thờ chồng là chuyện hên xui...! Thẩm Chiết Xuân, đại phu ngay cả chuyện lên giường của ngươi cũng cấm sao?"
Thẩm Diên liền đỏ bừng mặt.
Một lúc lâu sau mới phun ra một câu, liên quan quần què gì đến ngươi chứ..